Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 721: Thiên Dược (2)

Vương Huyên nghĩ nghĩ, từ trong mảnh vỡ phúc địa lấy ra một tờ giấy ố vàng, đây là tiền giấy lần thứ hai hắn từ trong thân thể Mệnh Thổ bốc hơi đi ra mê vụ tạo dựng thông đạo tiến vào trong thế giới thần bí mang về. "Tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra, không hiểu sao nó xuất hiện trên người của tôi, từng ném đi một lần, nhưng nó lại tự xuất hiện, tựa hồ không bỏ đi được. Tôi vẫn muốn tìm người xem một chút, nó có lai lịch gì." Vương Huyên nói ra, cũng đưa về phía trước. Hoàng Côn lùi lại, không tiếp nhận loại tiền giấy mang theo cảm giác cổ xưa này, nói: "Thứ này có vấn đề, ta cảm thấy, có chút không ổn, giống như là mang theo oán khí của một thế giới."

Vương Huyên vứt bỏ tiền giấy, cũng đốt cháy thành tro, nói: "Tiền bối, ngài giúp tôi xem thử, trên thân phải chăng còn có gì đó không ổn?"

Hoàng Côn nhíu mày, kính quang tái hiện, nhưng lần này không nhìn ra có gì dị thường. "Vứt bỏ rồi, không lâu nó sẽ còn trở lại trên người của tôi, không biết làm sao nó lại tụ tập và tái hiện một lần nữa." Vương Huyên nói ra. Cái này đương nhiên là lời nói dối, hắn chỉ là muốn để Hoàng Côn nhìn thử tiền giấy đến cùng có lai lịch gì. Lúc trước, hắn từng truy tìm thật lâu, bọn chúng từ trên bầu trời đen kịt bay xuống, nhưng giống như không có nguồn gốc, không cách nào truy tìm. Thần sắc Hoàng Côn nghiêm túc, nói: "Khó mà nói, gần đây ngươi cẩn thận một chút đi. Ta nhớ tới một số việc, thứ này tựa hồ có quan hệ với Siêu Phàm suy thoái, trước kia từng mơ hồ nghe hai vị cường giả tuyệt thế nói qua một chút, tựa như đang thương tiếc thế giới thần thoại tiêu vong, lúc ấy ta cách khá xa, không nghe rõ ràng. Bây giờ kết hợp đại mạc và hiện thế mà xem rất hợp với tình hình."

Vương Huyên cáo từ, rời đi Hoàng gia, hẹn sau ba ngày lại tụ họp, cùng đi núi Kim Đỉnh cách mấy chục dặm cùng câu Thiên Dược.
Bạn cần đăng nhập để bình luận