Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 216: Vương Tông Sư! (2)

Ầm. Khẩu pháo của Vương Huyên và Thanh Mộc lần nữa bắn ra, bắn trúng người ông ta, khiến ông ta không thể trụ, triệt để sụp đổ. Người đàn ông luyện Xà Hạc Bát Tán Thủ xoay người rời đi, một câu cũng không nói, tranh thủ thời gian trở lại bên cạnh Chung Tình, ông ta cảm giác tê cả da đầu, người chết kia có thực lực cực mạnh, tối thiểu nhất là một vị chuẩn Tông Sư nhưng dễ dàng bị đánh nổ. Chung Tình che miệng, không để phát ra tiếng. Hai người kia hung hãn vô cùng, đứng cách cô không xa nã pháo, cánh tay của chuẩn Tông Sư nổ rơi trúng cửa sổ phòng cô, thủy tinh vỡ vụn, máu me văng tung tóe, thậm chí có mấy giọt văng vào trong mặt cô. Đêm hôm khuya khoắt, chứng kiến cảnh tượng này khiến sắc mặt cô trắng bệch chẳng khác gì phim kinh dị ngày thương cô hay xem. "Không có việc gì, các người ngủ tiếp đi!" Vương Huyên và Thanh Mộc chạy đi, lúc đi xa còn nói vọng lại: "Quấy rầy rồi, chúc mọi người ngủ ngon!"

Ai còn ngủ được nữa chứ? Chung Tình trợn mắt, quá máu me kích động, quá dọa người, hơn nửa đêm pháo bắn không ngừng mà lại ngay bên cạnh cô, loại trải nghiệm này cô chưa gặp qua bao giờ. Phịch một tiếng, cánh tay kia từ trên cửa sổ rơi xuống sàn nhà dưới chân cô, chảy ra một vũng máu lớn, phối hợp với lời chúc ngủ ngon sau cùng của Vương Huyên, tiểu Chung thật muốn thét dài. Trên đường đi, một bóng dáng không tiếng động nhào về phía Vương Huyên và Thanh Mộc, động tác nhanh nhẹn sắc bén, một cước liền đạp bay khẩu pháo nặng hơn hai trăm cân trong tay Thanh Mộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận