Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 1283: Quy về thế giới hiện thực

Hắn đào ra một người, đã chết rồi, thân thể còn chưa mục nát, nhưng đã sớm ngừng thở. Huyết nhục của người này gần đạt cấp Địa Tiên, xương cốt sờ vào rất cứng rắn. Nhưng mà, trạng thái lúc chết của hắn vô cùng tệ, lúc còn sống rất khốn khổ, da bọc xương, trông như đã dãi dầu sương gió, bị chết đói. Vương Huyên nhíu mày, đó không phải loại chết đói theo cách hiểu của người thường, mà là do thiếu hụt siêu vật chất gây ra. Máu thịt và tế bào của người này không nhận được sự tẩm bổ từ thừa số thần bí, nguyên khí ở trong trạng thái thâm hụt nghiêm trọng, cuối cùng chết ở nơi này. "Đây là ai, sao lại chết ở đây?"
Là người vượt biển năm đó sao, rơi vào biển rộng, bị quang hải đồng hóa, lưu lại nơi này? Hay là, đây thực ra là một người đến đào quáng giống như hắn, xuất hiện sớm hơn hắn, lợi dụng lúc nơi này chưa hoàn toàn khép kín, muốn men theo vết tích siêu phàm quang hải ngược dòng tìm hiểu, cuối cùng lại chết rồi. Thậm chí, đây có thể là một vị "Kỳ nhân" không thuộc về thời đại thần thoại này, đã chịu đựng quá lâu, cuối cùng không chịu nổi nữa, điều này có vẻ đáng tin hơn một chút! Điều này khiến lòng Vương Huyên nặng trĩu, siêu phàm giả đã từng sừng sững trên đỉnh Kim Tự Tháp lại có kết cục thê thảm như vậy, đúng là 'thỏ tử hồ bi, vật thương kỳ loại', khiến hắn có chút cảm giác khó chịu. Nửa ngày sau, cuối cùng hắn cũng đào được chân tinh, có loại ánh vàng rực rỡ, có loại đỏ rực như kim cương máu, có loại tử khí lượn lờ, đủ mọi màu sắc, vô cùng đẹp đẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận