Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 1044 Ghế tình nhân (1)

Chạng vạng tối, ánh tà dương chiếu rọi, hồ lau sậy nhỏ bên ngoài cửa sổ sát đất đỏ rực, vài con chim nước vỗ cánh, sải cánh trên mặt nước, vẽ ra một đường cong duyên dáng trong ráng chiều. Phương Vũ Trúc thay đổi một bộ quần áo ở nhà, dùng một sợi dây tơ tằm buộc mái tóc dài, tuy rằng nàng vẫn có khí chất tiên đạo, nhưng lại cách hồng trần gần hơn một chút. Nàng đang vừa xem công thức nấu ăn trong bếp, vừa nghiên cứu cách làm các món ăn, thỉnh thoảng nàng còn dùng điện thoại di động lên mạng tra tư liệu, xem thử cùng là một món ăn làm như thế nào mới tốt nhất. Vương Huyên nhìn bóng nghiêng dịu dàng của nàng, thật sự hắn hơi cảm thấy không chân thật, một vị cường giả tối cao, tiên tử khó tìm đối thủ trong liệt tiên, lại xuống phòng bếp. Nàng rất tập trung, gương mặt trắng nõn động lòng người mang theo vầng sáng thần thánh nhàn nhạt, giống như đang nghiên cứu những kinh văn tu hành, nghiêm túc xem trình tự nấu ăn. Sau đó, Phương Vũ Trúc bắt đầu thể hiện tài nấu nướng của nàng, cánh tay khẽ lắc, động tác của những ngón tay trắng nõn đẹp mắt rất nhẹ nhàng, vô cùng tự nhiên, khéo léo xào một món ăn gia đình, có một cảm giác rất tươi đẹp. Vương Huyên tin chắc rằng, sau khi thành tiên Phương Vũ Trúc chắc chắn chưa từng xuống bếp, động tác của nàng lưu loát như vậy, hoàn toàn là do tu vi cao thâm, phản ứng cơ thể và tinh thần vượt xa sự giải thích của người thường của nàng. Nàng vừa nhìn công thức vừa xào, đầu bếp có kỹ thuật trở lại cấp sách giáo khoa, nhìn qua sẽ có một loại cảm giác xuất trần đặc biệt, ngay cả việc nấu ăn cũng mang đến cho người ta sự thích thú về thị giác. “Bây giờ tôi đã tin, thì ra nấu ăn cũng có thể thăng hoa thành một môn nghệ thuật." Vương Huyên nói lời ca ngợi chân thành. Phương Vũ Trúc rõ ràng đang nấu ăn trên khói lửa, nhưng hết lần này tới lần khác lại khiến cho người ta có cảm giác không nhiễm khói lửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận