Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 487: Biệt Đội Báo Thù (1)

Sau khi tinh thần hắn rời khỏi cơ thể, thấy được biển xanh bao la, sương mù bao phủ, dày đặc trong bóng tối, toàn bộ mặt biển đều bao phủ bởi những ánh mắt đáng sợ, từ kích thước như đèn lồng đến to như một hòn đảo lớn. Vèo một tiếng, tinh thần của hắn lập tức trở về vị trí cũ, bởi vì, hắn cảm giác xung quanh có gì đó không ổn. Vương Huyên cùng lão Trần chạy như điên, cũng không dám dừng lại nữa, bọn họ nói đó là ổ của quỷ, thậm chí còn đánh giá thấp nơi này, đây rõ ràng là "nơi phát sinh điềm xấu", là ngọn nguồn, là địa ngục! “Bóng ma tâm lý của Từ Phúc bây giờ lớn cỡ nào?”

“Vô cực!”

Hai người thì thầm khi chạy trốn. Trong biển xanh nổi lên sương mù dày đặc, thuyền trúc màu vàng trôi nổi. Người lái đò đang sợ hãi, trong lòng căn bản không thể yên tĩnh. Ông ta vốn tưởng rằng, vầng trăng sáng đi kèm Thệ địa, nơi này chính là thiên đường. Cũng giống như, ông ta vẫn cảm thấy, chính mình sống một mình ở trong một ngôi nhà lớn, ở nơi này yên tĩnh sinh hoạt nuôi dưỡng tinh thần, không bị những người khác quấy rầy. Ai biết bên ngoài tất cả đều là ánh mắt, đều là những con ngươi đỏ tươi như máu, mỗi con mắt đều cực kì khổng lồ, mỗi ngày đều đang nhìn hắn. Nói không chừng bất cứ lúc nào, những con quái vật đó đều sẽ vọt vào trong nhà, xé nát ông ta, ăn thịt ông ta, làm cho cả căn nhà máu chảy đầm đìa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận