Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 326: Nhân tính (1)

"Kỳ lạ gì cơ? Eo của tôi như muốn gãy mất rồi này!" Vương Huyên thở dài, nằm ịch ra đất không động đậy. "Hả?" Triệu Thanh Hạm giật mình, nhanh chóng ngồi dậy, tính giúp hắn kiểm tra thử xem có chuyện gì không. "Không cần đâu, chắc là va vào mấy cái thân cây thôi, chuyện nhỏ, cứ để tôi nằm nghỉ ngơi một lúc là được." Vương Huyên phẩy tay, không cần Triệu Thanh Hạm kiểm tra. "Nhân lúc đám quái thú trong rừng đều chạy đi hết, anh nghỉ ngơi chút đi, đến sáng thì chúng ra khởi hành!"

Triệu Thanh Hạm đề xuất. Vương Huyên gật đầu, nằm yên tại chỗ nhắm mắt, từ từ chìm vào giấc ngủ. Ở trong Mật Địa nguy hiểm này, phải luôn bảo đảm bản thân ở trạng thái đỉnh cao, tuyệt đối không thể vì mệt nhọc mà dẫn tới chuyện ngoài ý muốn được. Ánh trăng sáng rọi xuyên qua từng tán lá, Triệu Thanh Hạm nhìn hắn, giống như chìm vào suy tư mà không thể yên giấc được. Trong lòng cô có rất nhiều nghi vấn, một người thông minh như cô, sao có thể không nhận ra vấn đề chứ. Quan trọng nhất vẫn là suốt cả quá trình, Vương Huyên quá mức bình tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận