Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 1064 Bắc Băng Dương năm 1982 (1)

Vương Huyên nhìn đi nhìn lại, những quỷ họa phù trên hóa đơn rượu, nhìn rất quen mắt, như đã từng quen biết, nhưng cuối cùng hắn vẫn phải phụ chúng nó, một chữ cũng không nhận ra. Nhưng hắn rất bình tĩnh, liếc mắt một cái, rồi vô cùng điềm tĩnh mở miệng, nói: “Một chai Bắc Băng Dương năm 1982.”
Hắn chắc chắn, không ai biết hắn gọi cái gì, nơi này không có người của Cựu Thổ, hơn nữa, ở Cựu Thổ cũng đã ngừng sản xuất hơn một trăm năm. Nếu không hiểu, cũng không muốn để lộ sự rụt rè, vậy thì cứ tỏ ra cao thâm một chút đi, hắn bày ra dáng vẻ bình tĩnh không gợn sóng, lại muốn nhìn xem nơi này có bao nhiêu đặc biệt. Quả nhiên, sau khi hắn nói như vậy, tiểu thư tinh linh xinh đẹp tỏ ra rất khó hiểu, sau đó, nàng ta lộ ra vẻ ngượng ngùng, lỗ tai nhọn khẽ run, nhỏ giọng nói: "Xin lỗi, ngài chờ một chút, ta sẽ kiểm tra.”
Xung quanh, cũng có một số người nhìn qua, đó là... những biểu cảm hơi nghiêm túc hơn một chút, nhất là khi họ nhìn thấy Phương Vũ Trúc, sau khi không đoán ra mức độ sâu rộng của nàng, sự tôn trọng càng cao hơn mấy phần. Vương Huyên im lặng, nơi này dường như thật sự một vài món đồ uống quý hiếm, nếu như quán bar Thời Không cũng khó có thể cung cấp, thì cũng coi như lộ ra một phần thực lực, có liên quan với bối cảnh, cũng có liên quan đến đạo hạnh. "Thật ngại quá, tiên sinh, nơi này của chúng ta..." Tinh linh thiếu nữ muốn giải thích, nàng ta thật sự không tìm thấy món này, rất xấu hổ, nàng ta cúi đầu, tóc mái màu xanh óng ánh che khuất tầm mắt. Đây vẫn là lần đầu tiên Vương Huyên nhìn thấy tinh linh, nơi này thật sự sinh vật cao cấp nào cũng có sao? Trên người hắn còn có trứng đại bàng, đừng đụng phải người của tộc đại bàng là ổn rồi. “Này, cứ mang cho chúng tôi hai ly đồ uống nào đó đặc sắc đi." Vương Huyên nói, ánh mắt tùy ý nhìn lướt qua thực đơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận