Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 842: Định ra một Tân Lộ (1)

Ngân Bức ném khăn lụa trắng trong tay lên khuôn mặt Triệu Trạch Tuấn đang nằm trên mặt đất, cúi đầu mỉm cười nói: "Con gái của ngươi đi đâu rồi, không ở nhà, tiếc thật đấy."

Triệu Trạch Tuấn rất suy yếu, không lên tiếng, khó khăn quay mặt sang bên khác. Vốn dĩ tướng mạo ông ta xuất chúng, giờ lại gầy như bộ xương. "Nhân gian trở trời rồi, thời đại kịch biến, sau này các ngươi sẽ từ từ thích ứng." Ngân Bức cười cười. Hắc Liệp ngồi xổm xuống, vỗ vỗ mặt Triệu Trạch Tuấn nói: "Ngươi hẳn phải thấy may mắn, con gái của ngươi không ở đây, nếu không sẽ càng thê thảm hơn, ngươi sẽ chết không nhắm mắt."

"Nhẹ tay chút, ngươi đừng đập chết hắn." Thanh Lang toét miệng cười nói, mặc dù một thân toàn thịt nhưng lại ngồi như con người trên chiếc sofa cho 3 người trong phòng khách, ép sofa sập xuống. Hắc Liệp gật đầu, lần nữa vỗ vỗ mặt Triệu Trạch Tuấn, nói: "Ngươi tốt nhất phải sống, nhân gian này vẫn rất xán lạn, nghĩ thêm đến những sự vật tốt đẹp kia. Ví dụ như sau đó không lâu chẳng may con gái của ngươi trở về, nhìn thấy trong nhà thay đổi, tất cả đều là Yêu Tiên, sẽ rất bất ngờ đấy nhỉ?"

"Cút!" Triệu Trạch Tuấn dùng hết khí lực giận dữ mắng mỏ một tiếng. Hắc Liệp đứng dậy, dùng chân đá ông ta ra xa hơn ba mét, bình tĩnh nói, nói: "Ngươi còn không biết mình có địa vị gì à, sau này là thời đại Liệt Tiên tài phiệt với Yêu Tiên tài phiệt, các ngươi đã rời khỏi sân khấu lịch sử."

Trong nháy mắt vài con yêu ma hơi rời xa Triệu Trạch Tuấn, Vương Huyên động, như một sợi khói nhẹ im lặng tung bay về phía trước, sau đó nhanh chóng động thủ. Vèo một tiếng, hắn tế ra một sợi tơ óng ánh, đến từ Thệ Địa trên mặt trăng, sau khi được siêu vật chất thôi động giống như là một con Du Long lan tràn, trong sát na quấn lên Triệu Trạch Tuấn. Vương Huyên dùng sức kéo một cái, khiến ông ta bay khỏi mặt đất! "A, tới thật này, cũng nhanh đấy." Ngân Bức lãnh đạm mà cười cười, cởi áo đuôi tôm, lộ ra áo sơ mi trắng thiếp thân, cởi bớt hai cái khuy áo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận