Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 707: Tìm đường cho người khác (2)

Lão Tống hối hận, nhưng cuối cùng vẫn liên lạc với Vương Huyên, bởi vì giá cả phải trả trước, Phi Chu đã cho Vương Huyên từ lâu. Tần Hồng Viễn tạm thời ngừng tổn hại, mấy trang sau của Thích Ca Chân Kinh lão không định lấy ra. Cho nên, khi Vương Huyên chủ động liên lạc với lão ta, lão Tần khéo léo từ chối, nói rằng gần đây phải lên mặt trăng nghỉ dưỡng, chờ một thời gian ngắn lão ta trở về rồi nói tiếp. Vương Huyên không nói nên lời, vội vàng không phải mua bán, hắn căn cứ vào nguyên tắc ưu tiên khách hàng cũ, hy vọng trước sau vẹn toàn, thế nhưng, lão Tần lại không cảm kích. Tô thành, khu vực trung tâm của Trung Châu. Vương Huyên đi một đường theo hướng đông, chạy về phía Tống gia thành phố Cảnh Duyệt cách đây tám trăm dặm, đích thân tới cửa. Da mặt lão Tống co quắp, luôn cảm thấy mình bị lợi dụng, nhất là khi đối phương chủ động như vậy, gần đây làm ăn không tốt sao? Vương Huyên cười cười, nói cho lão ta biết, hãy đưa ra lựa chọn lý trí và sáng suốt, một khoảng thời gian nữa, sau lưng sẽ có vài người sốt ruột. “Bởi vì sau này chắc tôi sẽ bề bộn nhiều việc, chưa chắc đã có thời gian.”

Tống Vân còn có thể nói gì nữa, lão ta đã sống rất nhiều năm như vậy, mặc dù trong lòng không thoải mái, cũng sẽ không trực tiếp biểu hiện ra bên ngoài, càng không thể trở mặt. Trong số những người tiếp khách ở hiện trường, ngoài Tống Văn Đào, con ruột của Tống Vân, còn có một người trẻ tuổi sắc mặt tái nhợt xuất hiện, âm thầm đánh giá Vương Huyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận