Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 165: An thành ‘vòng quý’ (2)

Khối xương tay của nữ Kiếm Tiên cháy đen kia, dưới hào quang màu vàng óng thế mà lóe lên một cái, mà bản thân khối xương kia vừa rồi hình như cũng run nhẹ lên. Vương Huyên muốn lau mồ hôi lạnh, vị tiên tử này thật sự có thể ảnh hưởng thế giới hiện thực? Hắn tranh thủ thời gian lên tiếng: "Lão Thanh, khối xương này không cần trả lại cho ban ngành liên quan, một hồi cúng bái, đương nhiên, không cần cho người ngoài nhìn."

Vương Huyên với lão Trần rất ăn ý, không còn nhắc lại chuyện này. Bọn họ đều ý thức được, tiên giả lưu lại chân cốt Vũ Hóa đăng tiên khác thường, thần bí khó lường. Đồng thời, hai người bọn họ suy đoán, chân cốt Vũ Hoá lưu lại đối với nữ Kiếm Tiên ngày xưa mà nói hình như rất trọng yếu! "Lão Trần, thương thế của ông còn chưa tốt, muốn tiếp tục hay không?" Vương Huyên hỏi. Trong phòng còn có một khối ngọc thô, với một khối xương trắng nõn oánh nhuận, đều ẩn chứa nồng đậm nhân tố thần bí, trên lý luận có thể mở ra Nội Cảnh Địa. Lão Trần lên tiếng yếu ớt: "Cứ từ từ trước đã, bây giờ tôi nhìn cái gì cũng giống như kiếm, ngay cả Thanh Mộc đi tới chỗ tôi, tôi cũng cảm thấy giống như là một đạo kiếm quang thô to như thùng nước lại đập tới đây."

Thanh Mộc há to miệng, anh ta rõ ràng eo nhỏ cánh tay thon, có lớn như vậy không? Vương Huyên nhìn khối xương trắng muốt kia, đây cũng là một khối chân cốt Vũ Hoá lưu lại, hắn cũng có chút run rẩy, quyết định đêm nay dừng ở đây, hắn cần phải đi chậm rãi. Lão Trần nhìn khối bạch cốt một chút, sắc mặt biến hóa, hiện tại ông ta cũng có chút bóng ma tâm lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận