Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 218: Thần thoại (1)

Mưa vẫn rơi lộp bộp không ngừng, chợt sấm xét nổ tung như muốn xé tan bóng đêm, chiếu sáng cả tòa tòa nhà. Cửa sổ một số tòa nhà cao hơn bị mở ra, rất nhiều người mất ngủ đang lặng lẽ quan sát cuộc chiến sinh tử trong đêm mưa. Không có ai biết cuộc quyết đấu kinh người hơn đang diễn ra ở phía sau tòa nhà, Trần Nhiên Đăng chiến đấu quyết liệt với nhân vật đứng đầu Tân thuật. Thỉnh thoảng có kiếm quang vọt lên, mọi người cũng chỉ cho rằng một tia hồ quang điện vạch qua đêm mưa, căn bản không biết đó là cuộc chiến Siêu Phàm. Kiếm quang va chạm với hỏa cầu bộc phát ra ánh sáng chói mắt trong mưa, mảnh đất này dưới màn mưa đã bị sấy khô, sương trắng bốc lên giống như đám mây lơ lửng. Phút chốc, người tóc vàng mặc giáp trụ siêu vật chất lại ngụy trang thành giáp đồng lui ra phía sau, không tiếp tục ra tay, lơ lửng giữa bầu trời, nói: "Dừng tay được chứ?"

Sắc mặt lão Trần lạnh nhạt đứng trên mặt đất, trường kiếm màu đen trong tay chỉ người đàn ông kia, có ý không dừng tay. Ông lão tóc vàng rất nghiêm túc, nói: "Những người như chúng ta một khi tiết lộ thực lực chân chính sẽ khiến thế lực các bên kiêng kỵ, sẽ bị nhìn chằm chằm, thậm chí còn bị vũ khí nóng siêu cấp khóa chặt. Tương lai nếu như chúng ta càng trở nên mạnh hơn một chút, chỉ sợ ngay đi ra ngoài đều phải báo cáo mới được phép, không còn được tự do. Chúng ta dừng tay đi, hiện tại còn chưa có ai biết, cứ yên lặng rời đi xem như chưa có chuyện gì xảy ra."

"Rõ ràng là ông muốn tới giết tôi." Lão Trần chỉ nói một câu như vậy. Người đàn ông tóc vàng bày tỏ sự áy náy, sau đó lại nói: "Không có gì là không thể thay đổi, về sau Tân thuật và Cựu thuật có thể cùng song song tồn tại, chúng ta đều Siêu Phàm, tương lai sẽ có thật nhiều cơ hội hợp tác, không muốn bị giới tài phiệt, ban ngành liên quan cũng như các tổ chức lớn để mắt tới, trói buộc chúng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận