Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 1080: Cuộc sống có điều hối tiếc (3)

Ở cùng cấp bậc, người trẻ tuổi này có thể chém giết một cách dã man với nó, mà lại không rơi vào thế hạ phong, có vẻ rất vô lý! Mượn lần tách ra này, Vương Huyên đang cảm nhận lại, cuối cùng là bản thân hắn đang ở trong tình trạng gì, hắn yên lặng và cẩn thận cảm nhận, sự tăng trưởng này rất kỳ lạ. Lần này, hắn không thăng cấp ở Hư vô chi địa, mất liên hệ với dưỡng sinh lô, cho nên bây giờ không có gì lạ thường, cũng không xuất hiện sự kiện chấn động những siêu phàm giả khác rơi cảnh giới. "Đại cảnh giới Tiêu Dao Du, có thể làm được, là tinh thần đi xa, dường như có thể rời khỏi cơ thể mà sống, từ nay về sau có thể đi lang thang trong vũ trụ rộng lớn, không còn sự trói buộc của máu thịt."
Nhưng sau khi hắn yên lặng lĩnh hội, hắn luôn cảm thấy, rời khỏi cơ thể quá lâu, sâu trong linh hồn của hắn, vẫn hơi có cảm giác mệt mỏi, muốn trở về. “Đây không phải là cảm giác mà đại cảnh giới Tiêu Dao Du nên có, vậy đột phá của mình là sao vậy?”
Rõ ràng hắn cảm thấy, phá vỡ giới hạn, đột phá một cách cường thế thành công, bây giờ đạo hạnh của hắn vẫn đang tăng tiến. "Cảnh giới Tiêu Dao Du thật sự, Nguyên Thần có thể cắm rễ ở hư không, vũ trụ rộng lớn là chỗ trú ẩn của bản thân, có phải bây giờ mình cũng có thể trải nghiệm hay không, Nguyên Thần cộng hưởng ở ngoài vũ trụ rộng lớn, hòa làm một, sau đó hợp nhất với thế giới bên ngoài?”
Vương Huyên ngẫm nghĩ, sau đó hắn bắt đầu thử nghiệm, đồng thời hắn cũng đang cảnh giác, đề phòng kẻ địch ở bốn phía. Trời đất đang thầm thì, biển siêu phàm nhấp nhô, lấy hắn làm trung tâm phát ra ánh sáng đặc biệt, dấu ấn nguyên thần như có những cái rễ vô tình sắp lan rộng ra, muốn cắm vào Thái Hư ! Lúc này, Vương Huyên tỏa ra ánh sáng đặc biệt, còn rực rỡ hơn so với cái gọi là mặt trời thiêu đốt, điều quan trọng nhất chính là, hắn có một loại hơi thở thần thánh không thể giải thích được, chiếu rọi mười phương! Loại thần thánh này, khiến cho Liệt Tiên cảm thấy, mình dường như mới là người trong hồng trần, mà người trẻ tuổi phát sáng kia mới siêu thoát, rực rỡ, độc đáo. Lòng Vương Huyên cũng rung động, hắn dừng chân, không bước thêm một bước kia, cũng không dựa theo ghi nhớ bản chép tay của tiền hiền, gửi gắm một phần dấu ấn của Nguyên Thần ngoài đất trời hư không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận