Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 340: Mật địa hắc ám (2)

"Các người ở đây vậy mấy người khác đâu?" Triệu Thanh Hạm hỏi. "Chạy trốn nên lạc nhau hết rồi. Hôm nay chúng tôi phát hiện một cây dược thảo thần kỳ, muốn đi hái, ai ngờ còn chưa kịp đụng vào đã có vô số quái vật xuất hiện, sức mạnh của toàn đội cũng không ngăn cản được, chỉ có thể tản ra chạy trốn. Tỷ có biết là quái vật gì không?" Chu Vân nói tới đây, vẻ mặt bi phẫn nói: "Một đám bọ ngựa!"

Hắn ta hình như cảm thấy rất mất mặt, thế mà bọn họ lại bị đám côn trùng đuổi giết chạy vòng vòng. Chung Thành nói thêm: "Đó cũng không phải là bọ ngựa bình thường, tôi có cảm giác đó là một loại quái nào đó vật tụ thập theo đàn, cơ thể chúng dài tầm 4 mét, cả người được bao phủ bởi lông ngắn màu đen, hai cẳng tay trước như hai cái đao lớn, sáng như tuyết. Người bình thường tuyệt đối không thể phản kháng, đội ngũ của chúng ta bị đám quái vật kia tấn công, ít cũng hai mươi, ba mươi người bị bọn chúng chém ngang lưng."

Theo lời kể của mọi người, gien siêu thể cấp Tông Sư cấp đã bị một con Đường Lang màu bạc chém chết, thấy Tông Sư bỏ mạng, mọi người như ong vỡ tổ, chạy trốn tán loạn. "Chị của cậu mất tích, sao trông cậu có vẻ thảnh thơi vậy, còn không mau nghĩ cách đi tìm?" Triệu Thanh Hạm nhìn Chung Thành, nói. Chung Thành nghe vậy, giống như chịu đựng oan khuất gì to lớn lắm vậy, nói lại: "Lúc mọi người đều đang hoảng sợ, chị ấy bảo mọi người phân tán ra mà chạy, may mắn có thể sống sót. Vì thế tôi và chị ấy mới bị tách ra, nhưng cuối cùng, cao thủ đều chạy về hướng của chị ấy. Chị nhìn đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận