Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 902: Thần tiên của lục địa (1)

An thành, mưa phùn từng trận, vào mùa đầu hạ này, cây cối hai bên đường phát triển mạnh mẽ, lá cây được rửa sạch, xanh um và tươi mát. Vương Huyên đi trong mưa nhỏ tí tách, tới thắng cảnh rất nổi tiếng trong thành - Vân Hồ, suy nghĩ trôi xa theo màn mưa bụi. Ngày xưa, hắn từng đá Ngô Nhân vào trong hồ ở nơi này. Nhưng hôm nay hắn tới nơi này, không phải vì hoài niệm, mà là vì giết tiên! Hằng Quân, quả thật mạnh mẽ vô song, người đầu tiên đạt được chí bảo, nhưng những người hắn ta phái tới quá mức tự cao. Đến bây giờ, có vài người vẫn chưa thay đổi thái độ, vẫn đang nhìn xuống nhân gian như trước, cũng không coi người trong thế giới hiện thực là đồng loại. Một số người trong bọn họ, cho rằng ngày xưa mình đã thành tiên, ngồi tít trên cao, cấp bậc của sinh mệnh đã khác từ lâu. "Lão Trần đã giết hai người ở trang viên bên ngoài An thành, ở Bình thành cũng liên tục âm thầm săn bắn, có thể do ông ta làm quá mức bí mật, nên các ngươi vẫn chưa biết có một số đồng đội đã chết sao?”

Người của trận doanh này hết lần này đến lần khác vượt qua ranh giới đỏ, kể từ sau lần trước đó, lại có người đi đến An thành, vẫn đang tìm Vương Huyên, muốn đòi Trảm Thần kỳ. Vương Huyên quyết định ra tay, tự mình đến. Mưa bụi mờ mịt, chạng vạng bên Vân Hồ du khách vẫn rất nhiều, ai cũng che dù, dạo bước trong mưa, thưởng thức vẻ đẹp nên thơ, mưa phùn gió nghiêng quên lối về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận