Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 151: Di vật thành tiên (1)

Vương Huyên nhỏ giọng nói với cô ấy rằng tim phổi của mình có vấn đề, đau dữ dội, nhưng cô em gái này rất ngay thẳng, trực tiếp tức giận, lớn tiếng nói: "Anh không hề có một chút vấn đề nào, tim phổi so với mãnh thú to lớn còn cường tráng hơn!"

Vương Huyên quay đầu bước đi, không muốn nói nhiều thêm với cô ấy một câu, thế mà lại phản hiệu quả, không ít người ghé mắt, lúc nhìn về phía hắn nhếch miệng cười không ngừng. Đại chiến Thông Lĩnh kết thúc, vô cùng thảm liệt, ba vị Đại Tông Sư Tân thuật bị giết, Cựu thuật mặc dù thắng, nhưng nhân vật bài diện duy nhất lại đổ xuống. Từng chiếc chiến hạm băng lãnh, phi thuyền liên hành tinh tuần tự vạch phá bầu trời, rời khỏi mảnh cao nguyên này. Vương Huyên, Thanh Mộc hộ tống lão Trần trở lại An thành, dựa theo ý kiến tổ chuyên gia, thủ đoạn chữa bệnh bình thường đã vô dụng, sinh mệnh đã đến đoạn cuối cùng. Một đám cao thủ đi theo con đường Cựu thuật đều theo tới tòa thành thị này, muốn đưa lão Trần một đoạn đường cuối cùng, mang theo thần sắc thương cảm. Trên thực tế, Tân Tinh với Cựu Thổ có vài tổ chức, tài phiệt cũng sai người đến An thành, chuẩn bị hợp thời đi phúng viếng lão Trần. Vương Huyên cảm thấy loại không khí này rất quỷ dị, các phương đoán chừng đều đã đặt trước vòng hoa, chuẩn bị mở lễ truy điệu, hắn may mắn mới cứu sống lão Trần trở về, đây coi là chuyện gì xảy ra? Mặt mũi Thanh Mộc tràn đầy bi thương, sau khi cảm thấy được động tĩnh của các phe, anh ta rất ưu thương, cũng cho là sư phụ không sống được. Về phần Vương Huyên nói muốn cứu lão Trần, Thanh Mộc hoàn toàn coi là ngựa chết làm ngựa sống, không thể nào tin được, hiện tại thấy cảnh thương tình, chính anh ta cũng đã chuẩn bị thu xếp hậu sự cho lão Trần. Vương Huyên xem chừng, lão Trần nếu như sống lại, nhất định sẽ đánh đám người này một trận, ở đây có bao nhiêu đánh bấy nhiêu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận