Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 1396: Tiên giới uống rượu mừng

Có một số người dường như không thể trốn tránh, cho dù bọn hắn không lộ diện trong vũ trụ, ở các nơi, thậm chí là ngoại vũ trụ hay bên ngoài nhân gian, đều có danh tiếng của bọn hắn. Có những tồn tại khiến người ta kính ngưỡng, kẻ đến sau vẫn luôn truy tìm truyền thuyết về họ, tìm kiếm dấu chân của bọn hắn. Cũng có những sinh linh khiến người ta vừa nghe tên đã biến sắc, là loài săn mồi đã chấn nhiếp không chỉ một kỷ nguyên, không chỉ một vùng vũ trụ. Vương Huyên nhíu mày, phần hạch tâm Nguyên Thần của Trâu Bình bị thiếu hụt, là do ai lấy đi, hay là vì bản thân gặp sự cố khi luyện công? Bên trong động thiên cỡ nhỏ, xuất hiện một cái ụ đá, một cái bàn đá, phía trên bày biện đủ loại dị bảo tiên gia, còn có các loại kinh thư. Còn lại chính là thời gian, Vương Huyên không vội, ngồi ở đây, xem xét các loại chiến lợi phẩm, đồng thời cũng đọc qua ký ức của hắn, tìm kiếm sơ hở. Không chỉ hạch tâm Nguyên Thần trống rỗng, Nguyên Thần của Trâu Bình giống như trang giấy bị sâu mọt gặm cắn, một vài khu vực biên giới cũng có lỗ thủng, thiếu mất thứ gì đó. Cuộc đời Trâu Bình rất có thể đã bị sắp đặt, nhìn thế nào thì Nguyên Thần của hắn cũng có khiếm khuyết, đây là bị "ký sinh trùng" nào đó ăn mất một phần. "Đa tạ Thượng Tiên chỉ điểm chỗ sai!"
Trong một nhà đá khác, Tô Thông vô cùng kích động, những màn sương mù trên con đường tu hành đã được vén mở. Ở những nhà đá khác, có mấy vị lão sinh may mắn cũng được tiếp dẫn tiến vào Tiên giới, bọn họ rung động, kích động đến mức hơi phát run, trực tiếp dập đầu bái kiến Chân Tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận