Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 263: Tình cờ gặp nhau (3)

"Sao cậu lại tới đây?" Lăng Khải Minh hỏi, rất giống trong quá khứ, ông ta hỏi người nào cũng tràn đầy khí thế, ánh mắt sắc bén, trên mặt tràn đầy dò xét. Vương Huyên ban muốn giải thích với ông ta rằng, không phải hắn cố ý gọi ông ta là lão Lăng, nhưng nghe thấy ông ta hỏi như vậy, lập tức nghĩ đến lão Lăng đã nói chuyện với ai đó, không muốn cho hắn đến Tân Tinh, liền không muốn sửa chữa xưng hô đó nữa, hơn nữa còn hỏi ngược lại: "Sao tôi lại không thể đến đây?"

Lăng Khải Minh cực kỳ nghiêm túc, hai mắt trừng lớn, không nói lời nào, cứ trầm mặc như vậy, khí thế rất lớn nhìn chằm chằm hắn. Hai năm trước, Vương Huyên còn có thể ôn hòa lý luận cùng ông ta mà không bị ông ta áp đảo, hiện tại tất nhiên lại càng thêm thong dong. Đặc biệt là, lúc trước lão Ngô cũng thường xuyên lượn lờ trước mặt hắn, không có việc gì cũng liên lạc với hắn, cho nên hiện tại sau khi hắn nhìn thấy lão Lăng, lại cảm thấy khí thế của ông ta có chút yếu, dường như chỉ có như vậy. Cho nên, sau khi hắn nhìn thấy lão Lăng Khải Minh trừng mắt nhìn hắn, không để ý tới hắn, thay vào đó lại nhìn về phía thiếu niên khoảng mười lăm mười sau tuổi đi theo ông ta. Cậu ta có một mái tóc dài ngang tai mềm mại óng ả, đôi mắt to tròn tràn đầy sức sống, lông mi rất dài, khuôn mặt trứng ngỗng khá thu hút, có thể nói là một mỹ nhân hiếm có. "Cậu bé này thật đẹp trai!" Vương Huyên không để ý tới lão Lăng, ngược lại khen ngợi thiếu niên bên cạnh ông ta. Khóe miệng Lăng Khải Minh run rẩy hai cái, không nói gì. Nhưng thiếu niên bên cạnh ông ta mặc kệ, đi tới, ngẩng đầu nhìn về phía hắn, đồng thời phát ra giọng nói trong trẻo của thiếu nữ, nói: "Anh nói ai là cậu bé?"

Vương Huyên quả thật có chút kinh ngạc, một cô bé lại để tóc ngắn ngang tai, ăn mặc cũng rất trung tính, làm hắn trước đó không nhận ra đây là bé gái. Hắn sờ đầu cô nhóc một cái, cô gái nhỏ tức giận trốn đi, chạy về bên cạnh lão Lăng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận