Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 344: Đơn thương độc mã diệt trại địch (3)

"Giết!"

Vương Huyên còn chưa hét lên, mấy người kia đã lên trước rồi, muốn đoạt lấy động thủ với hắn. Xoát! Xoát! Xoát! Ánh đao sáng như tuyết nở rộng giữa rừng đêm, một đao xoẹt qua, máu tươi vương vãi. Nhưng người kia cũng vung đao, nhưng tốc độ chậm hơn Vương Huyên quá nhiều, bốn đao xẹt qua, bốn cái đầu lìa khỏi cổ. Tư thế cầm đao của bốn người kia không giống nhau, đúng nguyên tại chỗ, sau đó máu từ cổ của bọn họ phun ra tung tóe, đổ gục xuống đất. Linh Mã cũng chồm tới, đạp bay đao của hai người, sau đó lại chồm tới đạp nát ngực của họ, thực lực của Đại Tông Sư hiển hiện rõ ràng, tuyệt đối nghiền ép. Một người một ngựa lao qua đám người, giống như tử thần nhảy múa, sức mạnh của hai Đại Tông Sư quá mạnh, những người mới ở cấp Thải Khí và Nội Dưỡng này sao mà chống đỡ được? "Kẻ nào?" Có người ở xa nghe thấy tiếng chém giết, vội chạy với tới đây, chưa tới gần đã nhìn thấy bóng dáng của một thanh niên đang cưỡi trên bạch mã, tung hoành giữa đêm trăng

"Thật kì lạ, ai lại cưỡi ngựa trong Mật Địa này, con ngựa này cũng không bình thường, mau cản lại, tôi muốn con ngựa đó, đừng để nó bị thương!"

Một tên thiếu niên tầm mười sáu, mười bảy tuổi mở miệng lên tiếng, hắn ta chỉ thấy Vương Huyên cưỡi ngựa chứ chưa thấy cảnh hắn chém đầu người như cắt trái cây, vì thế mới dám hùng hổ cướp đoạt như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận