Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 277: Bị Tiên để mắt tới (1)

Đúng lúc này, trên mặt đất bốn người còn nằm trên mặt đất không tiếng động đứng lên, hoàn toàn vi phạm quy luật vật lý. Một người trong đó trực tiếp đi sâu vào trong căn cứ, bước những bước dài, vọt lên trước, một bước vọt lên vượt xa mười mét. Con ngươi Vương Huyên co rụt lại, thực lực như vậy thì mạnh thật. Nhưng mà, lúc người kia lần thứ hai cất bước, vừa tới giữa không trung đột nhiên bị nổ tung, máu đỏ văn tung tóe. Tần Thành còn đang nôn khan ngạc nhiên ngẩng đầu, đưa tay sờ lên mặt mình, phát hiện bàn tay bị nhuộm đỏ, đầu ngón tay chạm phải thịt vụn rơi trên mặt. Đồng thời, một đoạn tay gãy đầm đìa máu cũng rơi dưới chân của hắn. Tần Thành vội nhảy ra sau hai mét, sợ hãi khôn cùng, cậu ta dùng sức vung tay cố hất khối thịt vụn sền sệt kia, da đầu như muốn nổ tung, hét lớn: "Đi thôi lão Vương, lần sau tôi không thèm đi xem náo nhiệt nữa, cảnh tượng này còn đáng sợ hơn xem phim ma giữa đêm khuya."

Vương Huyên không nhúc nhích, hắn thật sự bị kinh sợ, vì sao người kia bị nổ tung? Hắn thấy rõ, là Bạch Mã tự và Đạo giáo Tổ Đình đồng thời phát sáng bố trí giam cầm người kia, trong cơ thể của người kia có một thân ảnh mờ ảo giãy giụa kịch liệt, sau đó nổ tung. Nhìn kết quả này, năm đó đồng thời di chuyển Đạo giáo Tổ Đình và Phật môn đệ nhất Cổ Chùa di chuyển đến nơi đây là rất hữu dụng! Cũng không biết hơn một trăm năm trước, là ai đề nghị làm việc này, là do phong kiến mê tín cho phép, hay có cao nhân chỉ điểm để trấn áp mặt trăng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận