Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 1005: Địa Ngục Tinh Thần (1)

Tỏa Hồn Chung chấn động, đầu óc của Trần Vĩnh Kiệt trở nên choáng váng, bị ánh chớp đánh trúng, cũng may sức mạnh phòng ngự của Thần Chung này kinh người, vẫn chưa xảy ra hiện tượng dẫn điện, lại có thể làm ánh chớp vỡ tan. Trên người Vương Huyên, cũng đang ầm ầm rung động, có những tia chớp chói mắt đang lan tràn trên lớp da thú màu bạc, khiến cho vẻ mặt hắn ngưng trọng. Nếu như không có những loại dị bảo này, hai người bọn họ có lẽ đã "nát nhừ", lôi hỏa quá bá đạo, phế tích trên mặt đất cũng bị đánh thủng! Cùng lúc đó, dưới đống đổ nát, có một bàn tay trắng bệch vươn lên, không có một chút màu máu, dày đặc, đang bò từ trong bùn đất ra ngoài. "Xác chết trong thế giới tinh thần sao?"
Hai người đều ngẩn ra, sau đó, bọn họ bắt đầu nhanh chóng ra tay, một trận đánh chiến bừa bãi, sóng chuông màu bạc lan rộng, lá cờ màu vàng run lên, khiến cho rất nhiều bàn tay trắng bệch trên vùng đất này nổ tung. Nhưng mà, chuyện này hoàn toàn không có tác dụng là bao, toàn bộ phế thành Thiểm Điện, trong lúc nhất thời vang lên từng đợt gào khóc thảm thiết, những quái vật tưởng như vô cùng tận từ dưới bùn đất, trong tầng đất, nhanh chóng chui ra. Ngay lập tức, cả tòa thành nổ tung, loại quái vật nào cũng có, rất nhiều quái vật bọn họ chưa từng nhìn thấy trước đây, thậm chí có chủng tộc còn chưa từng nghe nói. “Ra ngoài nhanh lên!” Đằng xa, có người hét to, tất nhiên không biết hai người bọn họ là ai, còn có những siêu phàm giả khác cũng đã đi vào, nhưng đa số các cường giả cấp độ Tiêu Dao Du, cũng chỉ có hai người bọn họ vẫn còn ở cảnh giới nhân gian. Từ phía xa nhìn lại, sấm sét của mười tầng di tích đang trôi lơ lửng trên tầng mây, cùng với phế tích trên mặt đất, thật sự đang xây dựng nên một cái đầu màu bạc, ánh điện đan xen, hốc mắt của nó có ánh lửa sáng lên, dường như nó đang từ từ mở mắt ra. Điều này cũng khiến cho trong di tích, như đang mở ra một cánh cửa địa ngục lớn, thả ra tất cả những loại yêu ma quỷ quái, phát ra những tiếng gào thét tinh thần, bọn chúng đang gào khóc, làm cho da đầu người ta tê dại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận