Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 112: Thiên kim lái xe (1)

Những người áo đen kia lao đến, ánh mắt bất thiện nhìn Vương Huyên, dáng vẻ cho rằng là hắn đang kiếm chuyện. "Tay của ngươi đừng đụng đến ta!" Ngô Nhân cảnh cáo. Vương Huyên không lui lại, đã đến bên hồ, hắn căn cứ mục đích "Trị bệnh cứu người", cho những người tiến lên một bài học, một cước đá một người áo đen vào trong hồ. Hành động này lập tức giống như là chọc vào tổ ong vò vẽ, một đám người áo đen đều lao đến. Vương Huyên ôm bé gái, nhìn Ngô Nhân, ý là, nếu cô ấy còn không ra mặt, chúng ta đều phải bị dồn xuống hồ. Ngô Nhân không để ý tới hắn, muốn đi sang bên cạnh, còn trừng mắt liếc hắn một cái. Vương Huyên nhìn cô ấy hiện tại vẫn ôm nửa thân trên như phòng cướp, hắn cảm thấy hay là dạy dỗ một lượt đi, khi những người áo đen xông lại, hắn lôi kéo bé gái tránh né, tay đích xác không đụng phải Ngô Nhân, nhưng rất không khách khí, đạp một cước vào cái mông của cô ấy. Sau đó, đám người áo đen này ai hướng về phía trước, hắn sẽ cho người đến một cước, rất nhanh phụ cận đã không còn ai, người xung quanh lớn tiếng hô tốt, sớm đã ngứa mắt bọn bảo tiêu này. Cuối cùng nữ minh tinh cũng bị bầy người chen chúc tới, Vương Huyên không biết chuyện gì xảy ra, nhìn thấy nữ minh tinh cũng rơi vào trong hồ. "Tôi cảm thấy, không phải tôi đá xuống." Vương Huyên nhìn chúng nhân nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận