Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 703: Khởi đầu của vạn pháp (1)

Ba tháng dường như bị cô lập với nhân gian, sau khi đi vào thế giới thần bí có tiền giấy khô vàng bay xuống trong bầu không khí trầm lặng, lần nữa Vương Huyên trở lại thành phố, hòa nhập rất tự nhiên. Ở bên ngoài lâu, khi trở lại hoàn cảnh quen thuộc, lại làm cho hắn cảm thấy thân thiết, rất dễ để nhớ lại những chuyện tốt đẹp trong quá khứ. “Điều đẹp nhất ở nhân gian chẳng qua cũng chỉ là khói lửa hồng trần.”

Sau khi tự mình đi qua thế giới tối tăm, ngang qua thị trấn tĩnh mịch kia, Vương Huyên tưởng tượng rằng, nếu có một ngày, Tân Tinh và Cựu Thổ cũng trở nên tối đen, không còn mặt trời, không nhìn thấy những ngôi sao và mặt trăng, vạn vật im lìm, thiếu sức sống, đó là chuyện tàn khốc và đáng sợ đến nhường nào. Vì tránh cho những chuyện cực đoan xảy ra, hắn phải cảnh giác, đi dọc theo những nơi đông người. May mắn thay, Tôn gia vẫn chưa nổi điên, những tổ chức khác cũng không nhắm vào, Vương Huyên chạy về Tô thành rất thuận lợi, ăn một bữa cơm với giáo sư Lâm và Tần Thành. Sau đó hắn rời khỏi thành phố, chủ động đến thăm Tiền An. Có người trong nội bộ Tôn gia sắc mặt âm trầm, muốn bí mật cử một chiến hạm loại nhỏ bắn hạ Vương Huyên, nhưng cuối cùng vẫn không hạ lệnh làm vậy. Bây giờ tình hình ở Tân Tinh phức tạp, lần trước Tôn gia đã bị một huyết ảnh Siêu Phàm giết đến nơi đóng quân, giết chết hơn mười người, khiến từ đó đến nay bọn họ đến nay vẫn còn thấy rợn người. Đặc biệt là, đáng lẽ Vương Huyên đã bị bắn chết ở núi Nguyên Trì, sao bây giờ lại vẫn còn sống? “Lúc đó, chúng tôi tận mắt nhìn thấy anh ta leo núi, bây giờ nghĩ lại, anh ta chắc là đã đoán được chúng tôi sẽ ra tay, chỉ làm ra vẻ mà thôi, chắc đã nhanh chóng rút lui.”

Có người ở Tôn gia thở dài, có chút bất đắc dĩ, họ lại bị Vương Huyên lợi dụng tâm lý muốn giết hắn một cách cấp bách của bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận