Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 457: Hồ Vương Nhân (1)

Từ xa nhìn lại, cô duyên dáng yêu kiều, dáng người ngạo nhân, dưới ánh mặt trời, tóc của cô thế nhưng lại phiếm ra ánh sáng màu tím nhạt. Bên cạnh cô có một con hồ ly, so với những quái vật Siêu Phàm khác mà nói, vóc dáng của nó thật sự không tính là lớn, dài hơn một thước, lông đen như tơ tằm lóe ra ánh sáng. Sau lưng nó có một đôi cánh lưu động ô quang, đúng là một con hồ ly có thể bay lên trời, một đôi mắt tựa như hắc bảo thạch, rất có linh tính. Khó trách mấy người trẻ tuổi của Vũ Hóa Tinh nghiêm túc hoài nghi Ngô Nhân là hồ ly tinh. Đại Ngô nhiều ngày không gặp, đường cong phập phồng, gương mặt trắng nõn tinh xảo, đôi môi xinh đẹp đỏ tươi gợi cảm. Nhất là cô đi cùng một con phi hồ Siêu Phàm, tự do xuất hành ở Mật địa nguy hiểm cùng khủng bố, muốn không làm cho người ta liên tưởng nhiều cũng không được. Thế nhưng, cẩn thận cảm giác mà nói, có thể phát hiện, cô rất không tình nguyện, tựa hồ không quá vui vẻ khi đồng hành cùng con hắc hồ kia. Con hồ ly này rất đặc biết, đứng thẳng đi lại, hai chân bước đi giống như mèo, vặn vẹo thân thể, có hiềm nghi cố ý bắt chước tư thái của Ngô Nhân. Ngô Nhân tuy rằng không bước đi giống như mèo, nhưng hai chân thẳng tắp thon dài, đi trên đường, tất nhiên cũng là lắc lư sinh tư. Vương Huyên nhìn rồi lại nhìn, khi một người một hồ này đi lại, dáng người nhẹ nhàng thướt tha, quả thật dễ dàng làm cho người ta hiểu lầm, cho rằng là bọn họ là một nhóm hai con hồ ly tinh một lớn một nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận