Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 1111: Phi thuyền cổ đến từ thâm không

"Tạ ơn trời đất, ngươi cuối cùng cũng tỉnh rồi, hơn mười ngày đấy, linh hồn cứ như biến mất, nếu không phải nhục thân vẫn còn ấm nóng, ta đã định báo tang ra ngoài rồi."
Trần Vĩnh Kiệt thở phào một hơi, ở đó nói lời xui xẻo. Vương Huyên rất muốn dạy dỗ hắn một trận, đừng có nói xui như vậy. Trần Vĩnh Kiệt đầu húi cua sáng loáng, đây là biểu hiện cho thấy đạo hạnh lại tinh tiến, hai mắt sáng ngời có thần, hỏi:
"Lần này ngươi không có tự thiêu, cũng không có chấn động mạnh, không có động tĩnh gì, khá là yên bình, việc bế quan xem như thuận lợi chứ?"
"Cũng ổn, lần này ta thần du thái hư, đi rất xa, đúng là một giấc mộng dài."
Vương Huyên cảm khái. Hắn đã giết chết Trịnh Nguyên Thiên, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy không chân thực, nghĩ đến Tiên giới hiện tại vỡ tổ, đại sự kiện thế này muốn không gây xôn xao cũng không được. Bất quá, bây giờ không phải lúc chú ý đến Tiên giới, hắn rất lo lắng cho cha mẹ mình, vội vàng hỏi thăm, cựu thổ thế nào rồi, có biến cố gì xảy ra không. "Môn đồ của Trịnh Nguyên Thiên phát rồ, tìm không thấy ngươi liền đến Bình thành nhằm vào cha mẹ ngươi, hoàn toàn không theo quy củ!"
Trần Vĩnh Kiệt nghiêm nghị nói. Hiện tại, bọn hắn đang ở Mặc thành, nơi tiếp giáp biển cả. Vương Huyên chạy đến đây bế quan chính là muốn tránh né phe cánh của Trịnh Nguyên Thiên, kết quả bọn chúng lại ra tay với người nhà của hắn. Trần Vĩnh Kiệt nhanh chóng báo tin:
"Yên tâm, cha mẹ ngươi không sao cả, những kẻ đó đúng là muốn chết, ngay tại chỗ liền bốc hơi khỏi nhân gian, không còn lại chút gì."
"Là Phương tỷ ra tay sao?"
Vương Huyên hỏi, hắn biết Phương Vũ Trúc đã đến An thành, muốn ở lại thư viện lớn nhất nơi đó để tự nạp điện cho bản thân.. "Đúng vậy, lúc đó tiên quang vừa lóe lên, những người kia liền biến mất sạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận