Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 2:

Chương 2:
Thận Sư gào một tiếng, trong nháy mắt dừng bước, vèo một tiếng, bước theo linh hồn bộ pháp, lướt ngang với tốc độ cực nhanh, tan biến, biến mất, xuất hiện tại cuối thâm không. Nhưng mà mặc kệ hắn thủ đoạn thông thiên, thánh pháp nở rộ, thụy quang rọi khắp nơi, nhưng vẫn là trúng chiêu, lại bị lão Hoàng dùng "Túi già chua xót" đánh trúng một lần nữa. Kỳ thật, Thận Sư đã rơi vào hiểu lầm. Lôi đình cấm kỵ của Lão Hoàng, căn bản không phải là tia chớp quấn theo "Tiên khí" mà thật ra là thuật pháp thuộc tinh thần lĩnh vực. Trong dân gian Hoàng Đại Tiên đều được xem là dị thú, tinh thần lực vượt xa lẽ thường, lão Hoàng sau khi thành thánh thì nguyên thần tự nhiên cực kỳ khác biệt người thường, hắn không có sức chiến đấu đặc biệt mạnh, nhưng ở một số lĩnh vực đặc thù, Chư Thánh cũng rất khó tự bảo vệ mình. Thận Sư giận dữ, lại ăn thêm một túi rắm già năm xưa, triệt để không thèm đếm xỉa nữa, dù sao bản thân hắn cũng đã bị ô nhiễm, cứ vậy đi, mang theo ô trọc đi xé xác Hoàng Bì Tử! "Tiền bối!" Hoàng Thượng vội vàng hô to, thật sự phải đối mặt với Thận Sư đang nổi điên, hắn quả thực không ngăn được. Thủ không nói gì, đánh tới một quyền, đương nhiên quyền ấn to lớn kia là được cụ hiện hóa ra, hắn cũng không muốn đụng vào Thận Sư đang bốc lên "khói vàng". Tiếng Sư tử hống rung động, lại tự kèm theo đủ loại huyễn tượng, thế nhưng, hắn vẫn không ngăn được một quyền này, bị chấn đến miệng mũi chảy máu, thánh quang trên người đều mờ đi, thậm chí có vài chỗ da lông nổ tung, máu chảy ròng ròng. Thận Sư tỉnh táo lại, không dám tiến lên nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận