Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 1400: Đầu rạp xuống đất

Vương Huyên xác thực đã nổi giận, hắn không trêu chọc ai, luôn giữ mình kín đáo bế quan, vậy mà vẫn có kẻ muốn "giáo dục" hắn, đây đều là hạng ngưu quỷ thần xà gì vậy? Hắn lướt tay trên trang giấy, xoẹt xoẹt viết xuống tên mình, nhận lời ứng chiến, ai đến cũng không từ chối, hẹn gặp trên huyết sắc lôi đài, đánh chết mặc kệ, không chịu trách nhiệm. "Được đà lấn tới đúng không? Ta làm gì có thời gian dây dưa với các ngươi."
Lúc này, thà rằng hắn dành thời gian nghiên cứu thêm về phương hướng lớn của Ngự Đạo hóa còn hơn. Đáng tiếc, đến giờ hắn vẫn chưa bước ra khỏi cổng lớn thư viện. Đối với thành phố nơi thư viện tọa lạc, một tòa Tiên Thành tràn ngập cảm giác tương lai, hắn còn chưa bao giờ ra ngoài dạo chơi. "Nhanh vậy đã đồng ý?"
Một nữ tử kinh ngạc, nàng có đôi mày ngài nhàn nhạt, bờ môi đỏ gợi cảm, đang tỉa tót bộ móng tay óng ánh sáng bóng. Vốn dĩ nàng còn tưởng rằng phải ra tay với Tô Thông, Lăng Tuyên thêm vài lần nữa thì tên tân sinh khó chơi kia mới không chịu nổi mà ra mặt phản kích. "Chuyện tốt, sớm dạy dỗ hắn một trận cách làm người, nhưng mà hắn có vẻ nghĩ quẩn rồi, lại muốn lên huyết sắc lôi đài? Tự mình muốn chết à."
Mạnh Trạch Lâm nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận