Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 1198: Siêu tuyệt thế mất mạng

Hai con rồng cùng lao về một phía, quyết đấu dữ dội, quấn lấy nhau không ngừng, vảy rồng không ngừng bong tróc, máu tươi đầm đìa, mỗi một lần đối kháng lẫn nhau đều vận dụng đến siêu phàm chi lực cao nhất mà thế giới hiện tại cho phép. Tiếng rồng gầm giống như quy tắc vô hình, sau khi quét ngang nơi này, cảnh vật ở nơi xa nhất trong Nội Cảnh Địa cũng hóa thành bụi bặm, hai con rồng đều có lực lượng trật tự còn sót lại đang tỏa ra, bọn chúng đánh ra tới ngoại giới. Trong hư không vũ trụ, xác phi thuyền khổng lồ tựa như một tòa thành thị kia, những rừng thép kia, dưới cú lao xuống của hai con rồng đã tan rã, sụp đổ nhanh chóng. "Giết điên rồi, đây chính là một tòa phi thuyền sắt thép tựa như thành thị, cứ như vậy trở thành mảnh vụn! " Ở nơi xa xôi trong thâm không, gấu máy nhỏ bắt được hình ảnh mơ hồ, vô cùng kinh hãi. Khi sức mạnh cá nhân đạt tới tầm cao này, nó cũng thấy e dè, tuyệt đối không thể để loại sinh vật này tiếp cận phi thuyền, bắn một phát pháo từ xa là giải quyết được mọi vấn đề. Ác Long và Cự Long cuối cùng đều toàn thân đầy thương tích, sừng rồng gãy nát, vảy rồng rơi rụng hơn phân nửa, thân thể mỗi con đều gần như gãy lìa, máu thịt be bét. Cho đến cuối cùng, bọn chúng lại va chạm vào nhau một cách mãnh liệt, dư âm quy tắc chấn động, hai con rồng nổ tung, đều tan vỡ, nhanh chóng biến mất. Trong Nội Cảnh Địa, Tề thiên vẫn bình tĩnh như cũ, chậm rãi đi thẳng về phía trước, tay trái vung thanh trường kiếm màu bạc, trong ánh kiếm hiện ra ráng chiều, ánh tà dương của mặt trời lặn đang lưu chuyển, toàn bộ hư không gần như ngưng đọng, trời đất dường như dừng lại tại khoảnh khắc này, một kiếm ánh sáng thời gian sinh diệt... Thân thể Vương Huyên hơi cứng lại, vốn định vung lá Trảm Thần Kỳ ra, đều dừng lại một chút trong sát na, cả người dường như bị định trụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận