Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 47:

Vương Huyên suy nghĩ, nếu nắm bắt tốt nhịp điệu mà chạy qua chạy lại giữa hai bên thì tuyệt đối có thể vớt thêm được vài lần, kiếm được càng nhiều tạo hóa. Nhưng mà, rãnh biển số 4 hung danh vang xa, thường xuyên xảy ra hiện tượng thôn phệ. Người bình thường không dám đến gần. "Ừm?" Hắn khẽ giật mình. Lúc rãnh biển ở chỗ này còn đang dâng trào, thì bên phía rãnh biển số 4 rõ ràng có người đến, biến ý nghĩ vừa rồi của hắn thành hành động, muốn vớt tạo hóa ở cả hai bên. Người tới khống chế phi toa tốc độ cực nhanh, vừa đúng lúc vượt qua khu vực này vừa ngừng bộc phát, 'phù' một tiếng liền nhảy vào trong Thần Thoại Hải đang dần lấp lại. Đáng tiếc lần này Đạo Tắc Bí Thạch dâng trào không nhiều bằng lần trước. Vương Huyên tiếp cận một khối đá màu tím lấp lánh bỏ vào túi, chỉ lớn bằng quả trứng bồ câu, đạo vận ẩn chứa bên trong có lẽ bằng một nửa viên Ô Kim. Dù vậy, cũng khiến hắn có cảm giác vui mừng vì thu hoạch khá. Gom lại cùng nhau thì cũng xem như đủ để hắn tấn thăng lên dị nhân thất trọng thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận