Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 397: Tất cả chỉ vì tạo hóa (2)

Da đầu Vương Huyên tê dại, quái vật chạy chậm nhất này, hiện tại sắp thành một tia chớp, so với con quái điểu màu vàng kia còn nhanh hơn, ai ngăn được? Cũng may vừa rồi hắn rất quyết đoán, sau khi bị người ngăn cản cùng phá rối liền quay đầu bỏ chạy, không kiên trì đi hái thuốc. Nếu không, hiện tại khẳng định đã trở thành thịt cho Ngân Hùng ăn! Ngân Hùng dọc theo vết nứt trên mặt đất do chân Vương Huyên ra một đường đuổi theo, cảm giác vô cùng nhạy bén. Trong phút đường tơ kẽ tóc, Vương Huyên chìm vào trong sương mù, Ngân Hùng không đuổi theo, chỉ nhìn theo bóng lưng trần trụi mơ hồ của hắn. Ầm ầm! Ngân Hùng phun ra một tia chớp, làm cho bên ngoài Tuyệt Địa nổ ra một cái hố lớn, bên trong tối đen, sâu hoắm, ném vào mấy quái vật khổng lồ vào đều không thể lấp đầy, mép hố cháy đen một mảnh. Vương Huyên bị kinh hãi không nhẹ, quả nhiên thấp nhất mới là lợi hại nhất, thật không ngờ con Ngân Hùng tròn vo kia lại kinh khủng như vậy. Hắn cho rằng, hai con Tằm Xà cộng vào một khối cũng không phải là đối thủ của con Ngân Hùng biết phun ra tia chớp này. Nhưng hắn vẫn cảm thấy, nếu như không bị mấy người kia phá hư, sau khi hắn hái được kỳ dược, cho dù bị Ngân Hùng đuổi giết, cũng có thể thuận lợi chạy tới nơi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận