Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 370:

Vương Huyên trịnh trọng gật đầu, tỏ ý đã tiếp thu. Sau đó, hắn nghe theo sự sắp đặt của điện thoại kỳ vật, dựa theo chỉ dẫn của nó, đi qua không biết bao lâu, đến một vùng biển hoang vu không gì sánh được, vừa lặn xuống nước liền đâm thẳng xuống, bắt đầu đào! Theo lời điện thoại kỳ vật nói, có một vị Chân Thánh có khả năng đã chết ở chỗ này. Chẳng bao lâu sau, Vương Huyên liền lao ra khỏi mặt nước, từ đáy biển bay lên theo hắn là cả một ổ huyết thi, toàn bộ đều đã thông linh, đủ mọi cảnh giới từ Tiêu Dao Du, Dưỡng Sinh Chủ, Chân Tiên, đến thiên cấp. Quan trọng nhất là số lượng nhiều vô số, lít nha lít nhít, nếu giao chiến với chúng thì hoàn toàn là một trận đánh vô nghĩa, nước biển nơi này đều sôi sục cả lên. “Nhớ nhầm rồi, nơi này hình như đã chôn mấy đạo thống, là một mai thi địa.” Điện thoại kỳ vật sửa sai. Vương Huyên thầm kêu xúi quẩy, đâu chỉ là một mai thi địa, cảm giác như đào phải âm mạch, đến cả khung đáy biển, cả núi dưới biển cũng đỏ tươi, giữa sự âm u đầy tử khí, đang rỉ máu ra ngoài. Thậm chí, trước lúc bỏ chạy, hắn có một thoáng cảm giác kinh dị, cảm thấy sâu dưới đáy biển có một cự hung. Điện thoại kỳ vật nói: “Không có gì đâu, chỉ là thân thể của một dị nhân tuyệt đỉnh ngày xưa để lại, hơi khôi phục chút thôi, không làm nên chuyện gì được.”
Sau đó, Vương Huyên dựa theo địa điểm mà nó nhớ ra, đặt chân lên một hòn đảo lớn không người, tìm đến một cái đầm sâu. Lần này hắn không lập tức nhảy xuống, bởi vì cảm giác cái đầm sâu một cách khác thường, nước đầm lạnh buốt thậm chí có thể che lấp cả cảm giác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận