Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 264: Trên mặt trăng (1)

Đến cấp bậc Tông Sư, tinh khí thần hừng hực như lửa, vượt xa người bình thường, nếu không cũng không thể bộc phát ra sức mạnh cường đại như vậy. Vương Huyên nhìn thoáng qua cô gái phía xa, thấp giọng nói: "Tình huống gì đây, như vậy có xứng với bạn gái cậu đang ở quê nhà không hả? Thảo nào khi nghe tin cậu muốn tới Thâm Không, người ta rất quyết đoán chia tay với cậu, cô gái kia đúng là nhìn xa trông rộng."

Tần Thành liếc mắt về phía sau, thở dài: "Không phải như cậu nghĩ đâu, tôi bị cô ấy lừa gạt, muốn đuổi cũng không đuổi được."

"Còn khoe khoang nữa cơ đấy?"

"Tình huống phức tạp, tôi đang rất mệt mỏi với cô ấy đây, quay về sẽ nói cho cậu." Tần Thành trước khi rời đi, chỉ vẫy tay với cô gái kia. "Tôi dẫn cậu đi làm quen với hoàn cảnh trước đã." Tần Thành nhìn ra Vương Huyên thật sự không mệt, nhận lấy ba lô của hắn, sau đó vẫy vẫy tay, trực tiếp ngồi lên một chiếc phi thuyền nhỏ không người lái. Lộ trình đã được cố định, phi thuyền loại nhỏ chậm rãi bay ở tầng trời thấp của căn cứ này, dọc đường đi ngang qua Quảng Hàn cung, Thiên Niên Cổ Đạo Miếu, khu thí nghiệm các loại thuốc biến dị. "Ở Cựu Thổ gọi mặt trăng bên này là Tân Nguyệt. Nhưng người ở bên này phần lớn đều trực tiếp gọi Tân Nguyệt là trăng, hoặc là mặt trăng. Có nhiều người ở Tân Tinh gọi mặt trăng bên kia của chúng ta là Cựu Nguyệt." Tần Thành giới thiệu. Các thông số của hai mặt trăng đều cực kỳ giống nhau. "Điều khó chịu nhất ở đây chính là hoàn toàn không thể nhìn thấy trời xanh mây trắng, cậu xem bây giờ là ban ngày, nhưng bầu trời vẫn sâu thẳm và đen kịt, lúc vừa tới đây, tôi cảm thấy vô cùng khó chịu, thực sự muốn vẩy sơn lên nó để nhuộm nó thành màu xanh hoàn toàn."

Khoảng cách giữa ngày và đêm trên mặt trăng dài đến hai mươi tám ngày, khiến cho cậu ta cũng có chút chịu không nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận