Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 432: Vận Khí (1)

“Nhanh!” Triệu Thanh Hạm thúc giục Mã Đại Tông Sư, nếu không đi thì chắc chắn sẽ không kịp nữa, trong núi dâng lên một đợt lệ khí kinh khủng, như sóng lớn vỗ lên tận trời, trước đây chưa từng thấy. Mã Đại Tông Sư nghiêng cổ, miệng há rộng, uống một ngụm phần lớn nước suối rơi xuống, không dám chần chừ, phóng lên trời. Nó vui vẻ, cười đến lệch miệng, bởi vì cả thân ướt sũng, cho nên đây là đang tắm Địa Tiên Tuyền sao? Nó có thể khoe khoang cả đời, rất nhiều sinh vật siêu phàm ở Mật địa cũng không có được sự đối xử thế này. “Gào!”

Một tiếng sư tử gầm rất lớn, còn đáng sợ hơn cả sấm sét, nổ vang bên tai hai người một ngựa, chấn động khiến Mã Đại Tông Sư lảo đảo trên không trung, thiếu chút nữa ngã sấp xuống. Con sư tử đen dài mười mét đứng trong núi, con ngươi màu vàng to như chậu nước, hung hãn như lưỡi kiếm, gầm lên một tiếng, rất nhiều cây lớn đều bị đánh nát, năng lượng cuồng bạo, cát đá bay tứ tung, điển hình của hiện tượng một con quái vật lớn được sinh ra! Tiếng sư tử gầm rú rung trời, rõ ràng có một luồng sáng đen như sóng biển đánh lên trời cao, mấy con chim ăn thịt bay qua chỗ đó trong nháy mắt bị nổ tung, máu thịt bị nghiền vụn. Ngực Vương Huyên phóng ra sấm sét, ngăn cản luồng sáng đen kia, ngũ tạng cưỡng ép cộng hưởng, thúc đẩy bí lực, ngay lập tức khiến cho lỗ máu trước ngực hắn lần nữa trào máu. Vết thương sau lưng hắn cũng bị xé rách, một mảng đỏ sậm. May mắn là bọn họ đã chạy trốn lên không trung, luồng ánh sáng đen kia khi tấn công tới đã loãng đi, cùng lắm chỉ còn lại ba phần sức mạnh mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận