Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 893: Khi nào cần ra tay thì ra tay (1)

“Trở về!”

Hắn đứng dậy, rút Trảm Thần kỳ cắm ở trong ao ra, lại vớt cuộn da thú từ đáy ao ra, bọn nó cũng giống như hắn, hấp thu đầy đủ vật chất màu bạc. Sau đó, hắn không quay đầu lại, dần đi xa. "Hy vọng lần sau lúc mình đến, thiên dược vẫn bình yên vô sự, nếu như bị người khác hái mất, vậy thì thật sự đúng là thảm án của nhân gian..."

Điều khiến hắn kinh hãi chính là, lộ trình dường như thật sự trở nên ngắn hơn, bây giờ hắn đã không cần dùng tinh thần thiên nhãn cũng có thể quan sát được sương mù bay về hướng nào. Phía xa, vẫn có thể thấy được hai gốc thiên dược ở Mệnh thổ ban đầu, đã và đang chỉ dẫn con đường trở về của hắn. Hắn khống chế Trảm Thần kỳ, như một tia sáng trắng cắt ngang qua vũ trụ tối tăm, chỉ hai tháng sau hắn đã trở lại, xuất hiện bên cạnh Dưỡng Sinh lô. Điều này có nghĩa là hắn không chỉ rút ngắn thời gian đáng kể mà còn tiết kiệm được rất nhiều sức mạnh thể chất và mang về nhiều vật chất bạc hơn. Sau một khắc, tinh thần và thân thể của hắn hợp nhất, ngay lập tức hắn cảm giác được sự mạnh mẽ của bản thân, hắn sửng sốt, nhìn thấy một vật nhỏ có gò má phúng phính đầy thịt đang thở ra ở bên cạnh, sau đó lại dùng sức hít vào. Tình huống gì đây, hắn từng vì giảm bớt đau khổ ở Vùng đất hư vô, xuất hiện những suy nghĩ để làm mình phân tâm, nhưng thật sự lại đúng là… phản chiếu trong hiện thực? Trong lúc nhất thời, hắn không nhìn được, rất tự nhiên đưa tay phải ra... nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn mập mạp của nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận