Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 120: Thần vật hiếm thấy (1)

Nếu như Vương Huyên ngấm ngầm lại phóng xuất mấy "Tân thần thánh", lão Trần cảm giác mình sắp điên. Lão Trần không muốn nghĩ tiếp chuyện này, nhìn về phía Vương Huyên, nói: "Mấy ngày này, cậu nghỉ ngơi dưỡng sức đi, sau bốn ngày chúng ta sẽ đi đến chỗ hẹn, đến lúc đó không chừng cũng có cơ hội cho cậu xuất thủ."

"Tốt!" Vương Huyên gật đầu. Tiếp theo, lão Trần lại nhắc đến chuyện hắn đi Tân Tinh, nói: "Kỳ thật rất đơn giản, không cần chính chúng ta tiêu hao gì, để Ngô gia đi giải quyết là được, bọn họ rất chủ động, hạ quyết tâm muốn hợp tác cùng chúng ta."

"Lão Trần, ông bán tôi rồi?" Vương Huyên nhìn ông ta. "Không có." Lão Trần lắc đầu, ngược lại hỏi hắn, nói: "Cậu có phải cùng cô gái nhỏ Ngô gia gia xảy ra cái gì hay không? Tôi không bán cậu nhưng lại cảm giác là cô bé đó muốn chủ động mua cậu, ở bên trong An thành tìm người điều tra cậu đấy. Xem bộ dáng là muốn mời cậu đến đội thám hiểm nhà mình. Có thể, Tiểu Vương, không nghĩ tới cậu cùng cô bé đó không trong sáng nha, kiềm chế một chút, đừng để bị lão Ngô phát hiện ngăn chặn hai người các cậu."

"Cái gì mà không trong sáng, đại... Ngô, thật mang thù, đây rõ ràng là nghĩ gần thủy lâu đài thuận tiện trừng trị tôi, quá hẹp hòi, kém xa thân hình của cô ấy."

Vương Huyên để Thanh Mộc giúp hắn lưu ý một chút, đừng thật bị Ngô Nhân giày vò ra cái bọt nước gì. Mấy ngày kế tiếp, Vương Huyên trải qua tương đối yên tĩnh, điều chỉnh thân thể đến trạng thái tốt nhất, tinh thần cũng tĩnh dưỡng sung mãn, chờ lão Trần gọi hắn xuất phát. Cuối cùng đã tới thời gian xuất phát, Vương Huyên sớm đã đi tới trong trang viên ở ngoại ô An thành quen thuộc kia, sau khi đám người đến đông đủ đều từ nơi này lên đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận