Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 347: Cứu vớt (3)

Mấy năm gần đây, Tần gia luôn ở Mật Địa để nghiên cứu vật chất X, muốn dùng vật chất X để tạo ra một bản thể Nguyệt Quang Bồ Tát mới, cảm thấy nếu thành công sẽ trở thành một bước tiến vĩ đại trong Tân Thuật. Không chỉ có như vậy, ngay cả việc nghiên cứu phát triển Liệt Dương Bồ Tát cũng đang được tiến hành trong Mật Địa này. "Thật ra, phòng thí nghiệm ở Mật Địa không có nhiều dụng cụ tinh vi, đa phần những dụng cụ này khi được đưa tới đây đều bị sức mạnh thần bí ăn mòn hư hại, cứ điểm này chủ yếu nghiên cứu vật chất X.”

Vương Huyên nghe vậy, thật sự muốn xông tới cứ điểm giết sạch nơi đó. Nhưng sau đó, hắn biết được một tin tức vô cùng quan trọng. Cái vị đứng đầu Tần gia kia, cái vị mà bị người đời gọi là lão già điên đó, thực chất không hề vào sâu bên trong Mật Địa, ông ta đang trốn ở cứ điểm, đám cao thủ đi theo ông ta cũng ẩn nấp ở đó. Vương Huyên nghe vậy, ánh mắt âm u lạnh lẽo, lão già gian xảo đó thế mà chốn ở hậu phương! Một đám cáo con, muốn cáo già đi mở đường, để bản thân an toàn, ai dè bị hiện thực đẫm máu dạy cho một bài học. "Ngô Nhân, Trịnh Duệ, Chung Tình, bọn họ đang ở đâu, bị bắt tới cứ điểm hay là bị giết rồi?" Vương Huyên ép hỏi. "Bị chúng tôi dồn tới khe nứt lớn rồi." Người đàn ông trung niên nói. Những kẻ Tần gia này thực sự tàn nhẫn, coi mạng người như cỏ rác, một khi chắc chắn có thể giết người diệt khẩu, sẽ ra tay tàn bạo, không việc gì không dám làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận