Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 280: Thần thoại không ở thế giới này (2)

Sau một hồi trốn tránh, suy nghĩ của hắn trở lại hiện thực, bắt đầu tỉnh táo trở lại, hiện tại tuyệt không thể xuất hiện, hắn không muốn bị người khác để ý tới, điều này không hợp với dự tính ban đầu của hắn. "Có người ra ngoài, tiếp cận hố mặt trăng."

Một đội thám hiểm bị thu hút bởi treo thưởng hấp dẫn, một tổ sáu người nhanh chóng vọt đến cửa hố mặt trăng. Sau đó mọi người nhìn thấy bọn họ rơi thẳng vời hố đen bên cạnh lối vào, có người rơi vào và không xuất hiện nữa. "Tuyệt đối trúng chiêu rồi, chắc chắn bọn họ sẽ chết!" Một số người thấp giọng nói, có loại ngạt thở cảm giác, đây cũng không phải là đang xem phim, mà có người chết thật sự. Vương Huyên nhìn chằm chằm vào đó, đúng là bị chiếm hữu. Hai canh giờ sau vẫn không có người đi ra, treo thưởng tuy cao nhưng mạng phải giữ mới được, không thì dù cho cả núi vàng cũng chẳng có ích lợi gì. Trong khoảng thời gian này, sinh linh phía ngoài tầng phòng hộ tiếp cận và đi dạo xung quanh nhưng chúng không dám vượt qua lôi trì một bước. Vương Huyên chú ý tới hai tòa Tổ Đình phát sáng nhiều lần, phát ra tiếng sấm đáng sợ. Có lần mặt dây chuyền trước ngực Lăng Khải Minh lấp lóe, vòng tay cũng tỏa ra ánh sáng rực rỡ, giống như phát ra hào quang. Hắn thở dài, quả nhiên giới tài phiệt không đơn giản, trên người mang theo vật cổ thần bí không tầm thường, có lẽ ngay cả Lăng Khải Minh cũng không biết công hiệu chân chính, xem như là ngọc trang sức đeo trên người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận