Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 632: Ban đêm xao động (3)

Răng rắc! Một tia điện hồ quang xẹt qua, toàn bộ các loại dụng cụ tinh vi đắt tiền xung quanh hắn rơi lã chã. Cự ly xa nhìn trộm thì cũng thôi đi, một số máy dò điều khiển từ xa còn muốn tiếp cận thân thể hắn, càng có người lớn mật muốn bám vào sợi tóc và quần áo của hắn. Bóng đêm dày đặc, ánh sao chiếu xuống, vầng trăng khuyết treo cao, ngoài thành yên tĩnh, trên mặt đất một mảnh trống trải, Tôn gia cho người dọn dẹp vùng đất này, không ai quấy nhiễu. "Cậu tới trễ!" Trên vùng đất xa xôi, nơi đó có một người đứng thẳng rất lâu, một thân áo giáp cổ đại, phù văn chảy xuôi, thần bí mà cường đại, vật chất Siêu Phàm nồng đậm kinh người! "Là Tôn gia các người quá tự phụ, ông nói khi nào tôi ra khỏi thành thì nhất định nghe ông sao?" Vương Huyên mở miệng. Trước đó, Tôn gia cao cao tại thượng, lấy tư thái nhìn xuống để hắn đi ra, nói cho hắn một cơ hội, tránh cho bị thanh toán. Hắn lúc ấy trực tiếp phớt lờ. "Chúng tôi nói chuyện với cậu xuất phát từ thực lực và địa vị!" Nơi xa, người kia lạnh lùng mở miệng. "Các người không có tư cách, cũng không có loại thực lực và địa vị đó." Vương Huyên rất bình tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận