Chuế Tế

Chương 814: Quê hương mới quê hương cũ (2)

Đặt nặng quy luật, đặt nặng hiệu suất, đặt nặng truy tìm nguồn gốc, trọng dụng người, trọng công tượng, trọng thương nhân, không xem thường nghề thấp hèn, đặt nặng tự hạn chế của cá nhân và tự thức tỉnh, mấy thứ này tự nhiên khác với hệ thống của Nho gia. Đặc biệt hơn nửa năm đến nay, trừ ban đầu đi ra ngoài vài lần ra, về sau Ninh Nghị luôn trấn giữ Tiểu Thương Hà, gần như tự tay mình sắp xếp hết thảy, trong khoảng thời gian này, mãi đến hiện tại, hiệu suất vận chuyển của Tiểu Thương Hà nhanh đến đáng sợ. Từ ban đầu phác họa, làm chuẩn bị, đến về sau xây dựng đập nước, khai khẩn ruộng đất, đến hiện giờ trong thung lũng như có một con thú to chiếm cứ, mỗi ngày phun ra nuốt vào đất đá, gọt phẳng mặt đất, biến nơi hoang vắng thành nhà cửa, tốc độ thay đổi dường như không ngừng tăng nhanh hơn.
Người thấy rộng biết nhiều đến mấy thì liệu có từng gặp loại hiệu suất như vậy chưa?
Dùng sức người khống chế đèn Khổng Minh bay lên bầu trời, trong vòng vài ngày xây xong đập nước, sau đó chặn dòng sông, sau khi đập nước hình thành, địa hình của Tiểu Thương Hà thay đổi trên diện rộng trong thời gian ngắn. Lấy sức người đối kháng sức mạnh hùng vĩ của trời đất, ở trong mắt mọi người thì rung động biết bao. Có những chuyện này chống đỡ, sớm có người nói rằng truyền thừa của Ninh tiên sinh rất giống lý niệm của Mặc gia thời cổ. Trong tình huống tồn tại đoàn thanh niên Vĩnh Lạc, Chính Khí hội, trong quân đội Tiểu Thương Hà vốn đã có mấy cái như Hoa Viêm xã là đoàn thể nhỏ do quan quân trẻ tuổi tổ chức, lúc này xuất hiện thêm một Mặc hội tự nhiên không phải chuyện khác lạ gì.
Ra khỏi khu vực tụ cư, dọc theo con đường đi bên kia thung lũng, dọc đường đi vẫn là cảnh tượng bóng người bôn ba, ngoái đầu nhìn, phố thị tràn ngập bùn lầy này dường như ẩn chứa sức sống dạt dào.
Tiểu Thương Hà lúc này tự nhiên cũng đối mặt vấn đề lớn. Mỗi ngày trên quảng trường nhỏ ở nơi tụ cư đều sẽ có người mang tin tức từ bên ngoài về. Trung Nguyên khẩn cấp, tình hình cuộc chiến mười vạn đại quân Tây Hạ thúc đẩy. Trên quảng trường đó cũng có người công bố tiến độ các hạng mục của Tiểu Thương Hà, nhưng chỉ cần là người cố ý tìm hiểu sẽ nhìn ra Tiểu Thương Hà phải đối mặt uy hiếp lớn từ các mặt.
Uy hiếp từ Tây Hạ là một trong số đó, chỉ cần bọn họ đứng vững gót chân ở Tây Bắc, Tiểu Thương Hà đầu tiên sẽ phải đối mặt vấn đề xoay đi đâu cũng không thể phát triển. Đó là chưa bao gồm nếu người Tây Hạ chủ động tấn công Tiểu Thương Hà thì Tiểu Thương Hà phải làm sao.
Vấn đề lương thực càng là quan trọng hàng đầu, trong thung lũng khai hoang, đối với vạn người trong thung lũng thì đã cố gắng nhanh nhất rồi. Nhưng chưa có đủ công cụ, thời gian thì gấp gáp. Trong mùa xuân năm nay, dọc thung lũng sông tăng thêm khoảng nghìn mẫu đất cày, gieo trồng lúa mì, đập vào mắt thì mênh mông vô bờ, nhưng từ thực tế đất đai bên này vốn cằn cỗi, mới vừa khai khẩn, một nghìn mẫu đất nếu trồng tốt ước chừng có thể nuôi sống một nghìn người, nhưng nếu là một nghìn quân nhân thì sẽ bị suy dinh dưỡng.
Hiện giờ Tiểu Thương Hà vẫn dựa vào trại Thanh Mộc truyền máu, nhưng trại Thanh Mộc vốn cũng thiếu thốn cày ruộng, dựa vào bên ngoài truyền máu. Nhưng thế lực của Nữ Chân, người Tây Hạ mà vững vàng rồi, dù không suy xét đến chuyện bị đánh, mảnh đất này cũng sẽ gặp phải tai họa ngập đầu thật sự.
Bởi vì trông Tiểu Thương Hà lúc này tràn ngập sức sống, nhưng rất nhiều người đều hiểu vấn đề của nó, thời gian đếm ngược chưa bao giờ ngừng lại. Trong cục diện Nữ Chân, Tây Hạ, thiên hạ bắt đầu thối nát, Tiểu Thương Hà nhất định phải vươn xúc tu ra và đâm rễ, không phải là đi ngược dòng nước, mà hoàn toàn lái thuyền dọc theo thác nước, do dự một chút thôi sẽ vạn kiếp bất phục.
- A!
Một tiếng quát lớn phát ra từ đằng trước, đó là cảnh quân đội huấn luyện cạnh thung lũng sông ở đằng trước, dù dùng nhiều lao động thay cho huấn luyện thể lực hằng ngày, mỗi đội ngũ vẫn được huấn luyện chiến trận một lần mỗi ba ngày.
Trác Tiểu Phong nhìn cảnh tượng bày trận vung thương của quân đội bên dưới, quay qua nhìn con đường phía trước, phương xa hơn là phòng họp quân chính nằm ở giữa sờn núi. Nhìn từ xa thì đó chỉ là hai hàng nhà bằng gỗ đơn giản, nhưng lúc này toát ra hơi hướng trầm tĩnh túc sát.
Từ xuân sang hạ, tháng bốn Tĩnh Bình năm thứ hai Vũ triều, người Nữ Chân xâm nhập phía nam đã trấn lột hết những gì có thể cướp từ thành Biện Lương, lệnh cho Trương Bang Xương làm vua, thành lập chính quyền Đại Sở, mới áp giải bao gồm Vũ triều Tĩnh Bình đế, thái hậu, hoàng hậu, quý nữ trong cung và nữ nhân quyền quý, bình dân, công tượng, hơn mười vạn người lục tục lên bắc.
Đất Tây Bắc, vua Tây Hạ Lý Càn Thuận sau khi thu phục mấy tòa thành trì như Thanh Giản, Diên Châu thì dần khuếch trương ra bốn phía, binh hùng hổ hướng về Khánh Châu, Vị Châu, thu phục hai trăm dặm Hoành Sơn, lúc này phía bắc Hoàng Hà của Vũ triều đã rơi vào tình trạng ‘nơi vô chủ’ tạm thời, thực chất thì người thống trị Nữ Chân còn chưa kịp tiêu hóa khu vực này, chính quyền Đại Sở vừa được thành lập quyền danh bất chính ngôn bất thuận, hoàng đế Trương Bang Xương từ khi người Nữ Chân rút quân liền cởi hoàng bào, bỏ đi niên hiệu, không làm việc trong chính điện hoàng cung. Trương Bang Xương làm đúng theo khuôn phép, không muốn lo việc chính ở phía bắc, điều này dẫn đến quan phủ phía bắc Hoàng Hà đi vào trạng thái thích làm gì thì làm.
Nhân sĩ yêu nước vẫn lo nghĩ cho Vũ triều chiếm hơn một nửa ở các nơi, cướp núi, nghĩa quân khắp chốn thì nhân danh bảo vệ Vũ triều, nhưng trong đó từng thế lực bắt đầu lo cho đường lui của mình, nhanh chóng hoạt động. Trong đó trừ một số tộc lớn, quân đội vốn đã thâm căn cố đế ra, thế lực của Điền Hổ cũng nhảy ra. Cùng lúc đó, sau khi sức ảnh hưởng của Vũ triều giảm bớt, mấy bộ lạc Thổ Phồn phiên vương cát cứ cũng bắt đầu rục rịch đối với mảnh đất phía đông này.
Lúc này, quân phản loạn mới bắt đầu cắm rễ trong Tiểu Thương Hà đang ở trạng thái kỳ lạ, nếu từ hiện tại nhìn lại quá khứ, dựa vào năng lực vận tác mạnh mẽ của Ninh Nghị vận chuyển đội quân này tựa như đi trên lưỡi dao bén. Nói nghiêm trọng một chút là đội quân sau khi giết vua thì phản loạn này đi tới trước không có đường, lui về phía sau không cửa. Có thể trụ lại được là vì về phương hướng lớn tồn tại ba lý do. Thứ nhất là rõ ràng áp lực bên ngoài, và mảnh đất Trung Nguyên thối rữa sắp tan vỡ, muốn cho mọi người trong thung lũng Tiểu Thương Hà ý thức được điểm này có quan hệ trực tiếp với sức mạnh tuyên truyền của thuộc hạ Ninh Nghị đối với nội bộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận