Chuế Tế

Chương 806: Yêu gặp gỡ, oán chia xa (4)

Một đêm đông giá rét trôi qua, sáng sớm, tuyết bay phất phơ an nhàn trên bầu trời, cả đất trời dần dần được bao phủ trong lớp áo bạc, thay thế cho sắc màu hoang vu cuối thu.
Lúc tỉnh dậy từ sớm tinh mơ, đầu óc Sư Sư hơi choáng váng. Đoàn Tố Nga bèn đến chăm sóc, nấu cháo cho nàng, tiếp đó, sắc thêm ít thuốc để giúp nàng giải cảm.
Đoàn Tố Nga vốn dĩ là thân vệ bên cạnh Lục trại chủ đó, sau khi đến Tiểu Thương Hà thì được sắp xếp bên cạnh Sư Sư. Một bên là thôn phụ hoang dã luyện võ giết người, một bên là hoa khôi chốn kinh thành yếu đuối u uất, nhưng giữa hai người bọn họ không hề nảy sinh ác cảm gì. Là bởi vì bản thân Sư Sư học thức không tệ, sau khi nàng đến không bằng lòng tiếp xúc quá nhiều với thế giới bên ngoài, chỉ giúp đỡ Vân Trúc sắp xếp các loại sách cổ văn quyển vớ được từ kinh thành.
Trong núi Đoạn Tố Nga cũng có gia thất, trượng phu đã hy sinh cho trại Thanh Mộc, có một đứa con trai đã đến tuổi đọc sách học chữ, gần đây hoàn cảnh của trại Thanh Mộc khá tốt, có thể cho những đứa trẻ có cơ hội được học chữ, mai này hiểu chuyện biết lễ nghĩa, là ước ao lớn nhất của những phụ nhân trong núi. Thường ngày sẽ cùng Sư Sư nói về những chuyện đã xảy ra trong cốc, lúc nhàn rỗi, cũng sẽ ghé qua dò hỏi những điều tâm đắc khi đọc sách.
Những hoa khôi chính quy của thời đại này, chính là những đại minh tinh khiến hậu thế tâm phục, hơn nữa nếu so với đại minh tinh, bọn họ còn phải có thêm nội hàm, kiến giải, học thức. Đoàn Tố Nga khâm phục nàng, mà trong lòng Sư Sư, ngược lại càng bội phục phụ nhân sau khi trượng phu chết vẫn có thể lạc quan nuôi dưỡng một đứa trẻ đến khi trưởng thành này.
- Nghe nói đêm qua vị Tây Qua cô nương đến từ phía nam đó muốn tỉ thí với ba vị sư phụ Tề gia, mọi người đều chạy đi xem cả, vốn còn cho rằng sẽ đánh một trận to cơ.
- Tây Qua cô nương đó, tuổi còn trẻ mà đã là nhân vật đến bậc tông sư, cũng không biết làm thế nào để luyện thành, chỉ thấy một tay công phu Bá Đao của nàng, nếu so với trại chủ, sợ là không thua kém bao nhiêu. Ba vị của Tề gia có thù với nàng, thù này xem ra tạm thời không báo được, chẳng qua thù giết cha không đội trời chung, chuyện này mọi người đều sẽ để trong lòng.
- Hiện giờ mọi người đều đang nói về chuyện ở kinh sư, thành đã bị phá, người bên trong đó sợ là sống không dễ dàng, Lý cô nương, cô không có thân tộc gì bên đó nhỉ.
Trong mấy lời nói ngẫu nhiên của Đoàn Tố Nga, Sư Sư mới bừng tỉnh từ trong dòng suy nghĩ cứng nhắc. Trong kinh thành nàng đương nhiên không có thân tộc, nhưng Lý ma ma và những tỷ muội kia…bọn họ giờ thế nào rồi, nghi vấn này cho dù đã nảy sinh trong lòng nàng, nhưng vẫn có chút không dám động chạm đến.
Khi Nữ Chân vây thành lần đầu tiên, nàng vốn đang giúp đỡ ở dưới thành, đã chứng kiến đủ mọi thảm kịch. Trải qua tình cảnh bi đát như vậy, là vì muốn trốn tránh cục diện càng khiến người ta không thể chấp nhận nổi xảy ra. Nhưng bước ra từ nơi này…. trong lòng người bình thường, e là đều khó có thể nghiền ngẫm. Những sự va chạm cuồng loạn, tiếng gào thét sau khi chân tay bị đứt lìa, tiếng khóc than ai oán khi cơ thể mang đủ loại vết thương…tình trạng thảm thiết hơn thế này là gì? Tư duy của nàng, khó tránh sẽ bị mắc kẹt ở đây.
Ở Phàn Lâu nhiều năm như vậy, Lý ma ma trước giờ vẫn luôn có cách, có lẽ có thể may mắn thoát thân.
Nhưng mà, thành Biện Lương ngoài ngàn dặm xa xôi sau khi bị phá, những nữ tử của Phàn Lâu xác thực đang liều mạng tìm kiếm sự che chở, nhưng những cô nương Lý Sư Sư đã từng quen biết, bọn họ phần lớn đều nằm trong danh sách nhóm kỹ hộ đầu tiên bị đưa vào quân doanh của người Nữ Chân. Ma ma Lý Uẩn, nữ tử đã hết mực chăm sóc Sư Sư từ khi nàng bước chân vào Phàn Lâu, cũng là một người hết sức thông tuệ, đã cùng với mấy nữ tử khác của Phàn Lâu uống thuốc độc tự vẫn vào bốn ngày trước. Mà những nữ tử khác sau khi bị đưa vào quân doanh của người Nữ Chân, trước mắt đã có mấy chục người cương liệt nhất vì không muốn chịu nhục nên đã tự sát rồi bị ném ra ngoài.
Những chuyện này, phải rất nhiều năm sau đó Sư Sư mới biết được.
Trong sơn cốc tuyết rơi không ngừng, nhưng có một vài bầu không khí nào đó trong cốc, cho dù Sư Sư không ra ngoài nhiều, lúc này vẫn có thể cảm nhận được nó đang thay đổi. Trong màn tuyết rơi, thỉnh thoảng nàng có thể nghe thấy tiếng hô hào khẩu hiện từ phía đối diện lũng sông truyền tới. Binh sĩ đang vác gỗ thô, chạy lao ra từ trong đường núi giữa lúc tuyết lớn thế này, cũng có từng tốp người đồng thanh hò hét xúc dọn con đường tuyết giữa nhà kho và công trường, trong tiếng kêu gọi, trò chuyện của người qua lại đều chứa đựng sức mạnh tinh thần, hiển nhiên đã khác xa so với mấy ngày trước.
Đây là sự thay đổi sau khi thành Biện Lương bị phá mang đến.
Sau khi tuyết rơi được hai ba ngày, mới dần dần có dấu hiệu dừng lại. Trong khoảng thời gian này, mấy người Tô Đàn Nhi, Nhiếp Vân Trúc đều từng đến thăm Sư Sư. Mà tin tức do Đoàn Tố Nga đưa đến, đa phần đều liên quan đến việc lần này Tây Hạ xuất binh, trong cốc không ngừng bàn bạc có nên giúp đỡ hay không, mà sau đó, thêm một tin tức nữa đột nhiên truyền đến.
Mấy ngày trước, Lão Chủng tướng công Chủng Sư Đạo trấn thủ Tây Bắc nhiều năm, đã rời xa nhân thế tại nhà cũ trong thành Thanh Giản.
Sư Sư nghe được tin tức này, cũng ngồi ngẩn ngơ một hồi lâu. Trong cuộc chiến bảo vệ thành Biện Lương lần đầu tiên, tướng lĩnh trấn thủ trong thành chính là Tả tướng Lý Cương và vị Lão Chủng tướng công danh chấn thiên hạ này, thân phận của Sư Sư và hắn tuy rằng khác biệt một trời một vực, nhưng Biện Lương có thể giữ lại, vị lão nhân này có vai trò rường cột cực kỳ lớn, đối với vị lão nhân này, trong lòng Sư Sư luôn kính trọng không thôi.
Hôm nay tuyết đã ngừng rơi, Sư Sư bước ra khỏi phòng, trời đất đều trắng xóa một màu. Trong một góc sân không xa có người đang đi lại, trên mái nhà, một nữ tử đang ngồi xếp bằng trên đó, một tay đang hơi chống cằm. Nữ tử đó mặc một bộ y phục nhung lông chồn màu trắng, ủng đi tuyết cũng màu trắng, gương mặt đẹp đẽ thậm chí pha chút non nớt khiến người ta liên tưởng đến những nữ tử nhà giàu có ở vùng sông nước phía nam. Nhưng Sư Sư biết, nữ tử giống hệt thiếu nữ ngây thơ đang ngồi trên mái nhà này, đôi tay giết người vô số, chính là người đứng đầu phản tặc ở mặt nam, Bá Đao Lưu Tây Qua.
Bình thường nàng ưa đấu khẩu với Ninh Nghị, nhưng Sư Sư có thể nhìn ra được, giữa hai người này có chút tư tình không rõ ràng. Những năm gần đây, vị bằng hữu tốt từ thuở ấu thơ giỏi văn giỏi võ kia đã hành tẩu giang hồ, rốt cuộc kết giao được bao nhiêu bằng hữu kỳ lạ, trải qua bao nhiêu chuyện, nàng thực sự không biết một tí gì hết.
Theo cách nói của Đoàn Tố Nga, vị cô nương này cũng sẽ khởi hành xuống miền nam trong hai ngày gần đây. Có lẽ bởi vì sắp phải chia ly, sắc mặt nàng trên mái nhà kia, cũng có chút hoang mang và không nỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận