Chuế Tế

Chương 1226: Vạn vật sậu tĩnh tâm nan giải nhân sự bất an thành ngu loạn (3)

Quá trình chống cự Nữ Chân lần thứ tư Nam chinh trước sau dài cỡ hai năm. Nửa đoạn đầu, mỗi thế lực ở đất Tấn và Sơn Đông đều chiến đấu vui buồn lẫn lộn với Kim quân, nửa đoạn sau là chiến tranh ở Giang Nam và Tây Nam thu hút ánh mắt của đa số người trong thiên hạ. Trừ điều đó ra, khu vực từ phía Nam Trường Giang Hoàng Hà cũng có các gợn sóng lớn nhỏ.
Nửa đầu Kiến Sóc năm thứ mười, Từ Châu lại trở thành điểm cuối ngăn cản Nữ Chân phát động đại chiến Giang Nam, mối liên quan nhân quả của trận chiến này phải ngược dòng từ hành động của các phương trước khi đại chiến bắt đầu. Lúc ấy Hoa Hạ quân sử dụng thủ đoạn bắt cóc hoàng đế Ngụy Tề là Lưu Dự ở Biện Lương, đổ nồi Lưu Dự theo chính nghĩa cho Vũ triều, lúc ấy Quân Vũ còn là thái tử âm thầm liên hệ thái thú Từ Châu là Lý An Mậu, bỏ ra nhiều tiền tài vật tư thỉnh cầu Hoa Hạ quân xuất binh giúp đỡ, cũng kéo Hoa Hạ quân vào phần đầu chiến tranh.
Thoạt nhìn là hai bên ném nồi cho nhau, mục đích thực đều là vì đối kháng Nữ Chân, vì đáp lại nước cờ này của Quân Vũ, Ninh Nghị lệnh cho Lưu Thừa Tông dẫn hơn tám nghìn người dưới trướng đến Từ Châu, trợ giúp phản chính, thủ thành. Đến Kiến Sóc năm thứ mười, Nữ Chân Đông Lộ quân đến Từ Châu thì Lưu Thừa Tông dẫn dắt quân đội bên ta và đại quân hơn năm vạn người dưới trướng Lý An Mậu thủ thành ba tháng, sau đó phá vòng vây lên Bắc. Bởi vì Tông Phụ, Tông Bật tỏ ra không mấy kiên quyết triển khai đại chiến tại đây nên trận chiến này không quá thảm khốc.
Cùng nhau thủ thành tuy có thể kề vai chiến đấu, nhưng tới lúc phá vòng vây chuyển chiến, có một số việc cần phải phân rõ của ai. Thái thú Từ Châu Lý An Mậu vốn là dưới tay Lưu Dự, lòng hướng về Vũ triều, thở đầu khai chiến vì đại cục nên mới thỉnh Hoa Hạ quân xuất binh, đến khi Từ Châu thất thủ thì tự nhiên muốn dẫn quân đội của mình trở về Giang Nam.
Đây vốn không phải việc lớn gì, Hoa Hạ quân tác chiến quý tinh chứ không quan trọng số lượng, không thèm năm vạn tạp binh dưới tay Lý An Mậu. Nhưng trước khi giao chiến với Nữ Chân, hai bên đã ở chung nửa năm trong thành Từ Châu, vì không để quân đội có mâu thuẫn nên phải làm công tác tuyên truyền, thẩm thấu, hợp nhất. Chờ khi rút khỏi Từ Châu, nhìn thấy sức chiến đấu của Hoa Hạ quân, một phần quan quân tầng lớp trung - hạ trong quân đội phe Lý bị công tác thẩm thấu hơn nửa năm thuyết phục, chuẩn bị đầu vào Hoa Hạ quân, thế nên lúc rút lui, Lý An Mậu bị trực tiếp đoạt quyền, hơn năm vạn người qua tay đổi thành Hắc Kỳ.
Bước đầu hoàn thành hợp nhất Từ Châu xong, bởi vì thế cục Sơn Đông nguy cấp, đám người Lưu Thừa Tông chuyển chiến lên Bắc, chi viện đám người Lương Sơn, Chúc Bưu, Vương Sơn Nguyệt. Nhưng bởi vì Nữ Chân Đông Lộ quân lúc xuôi Nam một đường cướp bóc càn quét, người vùng Sơn Đông chết đói trải dài nghìn dặm, tuy Lưu Thừa Tông có quân đội nhưng thiếu vật tư, Lương Sơn cũng nghèo rớt mồng tơi, cuối cùng thông qua Trúc Ký đi đất Tấn hòa giải mượn một đám lương thảo đồ quân nhu, chống đỡ mấy nghìn người của Lưu Thừa Tông vượt qua Hoàng Hà, đụng trận Hoàn Nhan Xương.
Mấy vạn quân đội phe Lý mới được hợp nhất đành ở lại bờ Nam Hoàng Hà tự cầu đường sống.
Vì lãnh đạo đội quân này tiến hành chỉnh biên và cầu sinh về sau, Lưu Thừa Tông để lại một đội ngũ lãnh đạo gồm hơn hai mươi người giỏi về công tác hành chính, người dẫn đội là phó tham mưu trưởng sư đoàn Trâu Húc. Đây là người nổi bật trong lớp quan quân trẻ của Hoa Hạ quân, bộc lộ tài năng lúc đánh Tây Hạ, sau đó được nghe Ninh Nghị giảng bài và bồi dưỡng, tuy chỉ là phó tham mưu trưởng cấp sư đoàn nhưng làm việc lưu loát, sớm đã có năng lực đảm đương một phía.
- Ta có ấn tượng khá sâu với Trâu Húc.
Gió đêm thổi qua quân doanh ngoài thành Hán Trung, Tần Thiệu Khiêm nói:
- Xem như một trong vài người thành tài nhất trong nhóm đệ tử đầu của ngươi, nghe tên thì chính phái mà làm việc giống hệt ngươi. Sau trận đánh Tây Hạ, người Nữ Chân đến thị uy, mang đầu của Lư chưởng quầy tới, hắn là một trong những người tiếp đãi chính, ra dáng không tiện không kiêu, lúc ấy ngươi từng nói có thể dùng người này.
Ninh Nghị gật đầu, nói:
- Trong nhóm người ở Tiểu Thương Hà có nhiều người năng lực xuất sắc, nhưng đến ngày nay chẳng còn lại bao nhiêu, nhiều người bất hạnh hy sinh trên chiến trường. Hiện tại Trần Điềm có chức vị cao nhất, hắn làm chung với Cừ Chính Ngôn, giữ chức tham mưu trưởng. Dưới Trần Điềm là Trâu Húc, năng lực của hắn rất mạnh, sớm là tham mưu trưởng dự bị, thậm chí là sư đoàn trưởng dự bị, vì cũng coi như được ta dạy dỗ, ta cố ý kiềm chế không cho thăng cấp. Hắn biết rõ điều đó, nên lần này ở Từ Châu, Lưu Thừa Tông cho hắn cơ hội một mình đảm đương một phía, ta đã hơi xem nhẹ.
Tần Thiệu Khiêm gật đầu, lại nhìn tình báo mà Ninh Nghị đưa cho mình.
Trâu Húc tiếp nhận bộ đội tổng số gần năm vạn này là vào mùa thu Kiến Sóc năm thứ mười, đã là chuyện của gần hai năm trước.
Vô luận nhìn từ góc độ nào thì lúc trước hợp nhất và thu xếp cho quân đội mấy vạn người từng ở lệ thuộc dưới trướng Lý An Mậu không phải là nhiệm vụ thoải mái gì.
Đầu tiên là sau khi Ngụy Tề thành lập, Từ Châu đã là địa bàn của Ngụy Tề Lưu Dự, thành lập chính quyền bù nhìn vốn là tát ao bắt cá với Trung Nguyên, Lý An Mậu lo cho Vũ triều nên đến ngay, muốn theo chính nghĩa. Nhưng cái gọi là quân đội dưới tay Lý An Mậu vốn là Ngụy quân không có chút sức chiến đấu, sau khi đầu vào chính nghĩa, vì mở rộng sức chiến đấu của quân đội đã áp dụng thủ đoạn là tùy ý bắt thanh niên trai tráng, thật giả lẫn lộn, sức chiến đấu có lẽ chỉ tốt hơn Hán quân sau đại chiến Tây Nam một chút.
Lưu Thừa Tông dẫn dắt tám nghìn người cùng thủ Từ Châu, vì cầu ổn thỏa, nhất định phải nắm chặt quyền chỉ huy và quyền khống chế. Tuy Lý An Mậu nhiệt huyết nhưng dù sao trung thành với Vũ triều, sau ba tháng tử thủ Từ Châu, hắn muốn đóng đinh chết mọi người tại đây, thủ cho đến khi chỉ còn một binh một tốt để giảm áp lực cho phòng tuyến Giang Nam xuống mức thấp nhất. Lưu Thừa Tông không thể theo Lý An Mậu được, lúc mở họp trực tiếp đánh xỉu hắn rồi cướp quyền.
Làm như vậy tuy hoàn thành dời quyền chỉ huy cấp trên, nhưng bên trong quân bài rác này mọi người chưa chuẩn bị đủ tâm lý đối với việc cải biên hoàn toàn, rối loạn sinh thái của cả quân đội. Sau khi đám người Lưu Thừa Tông quyết định lên Bắc, để lại cho tổ công tác Trâu Húc là một bộ đội không có đủ lương thảo, không có sức chiến đấu, thậm chí cũng không có đầy đủ lực hướng tâm, ngoài mặt có gần năm vạn nhưng trên thực tế chỉ là quả bom hẹn giờ có thể nổ bất kỳ lúc nào.
Đương nhiên, trong hoàn cảnh lúc ấy, khắp thiên hạ không có thế lực nào có không gian sinh tồn “dễ dàng”.
Đất Tấn lần lượt trải qua náo động như Điền Hổ bỏ mạng, Liêu Nghĩa Nhân phản bội, đám người Lâu Thư Uyển đã trốn vào trong núi, gian nan cầu sinh.
Chúc Bưu, Vương Sơn Nguyệt trải qua đợt cứu viện Đại Danh Phủ thảm liệt, thương vong thảm trọng, vô số đồng bạn bị bắt, bị đồ sát. Sau khi Lương Sơn bị vây khốn, bốn phương không có lương thực, chịu đói.
Giang Nam, Nữ Chân Đông Lộ đại quân chiếm ải sắp đánh úp.
Ở Tây Nam, chủ lực Hoa Hạ quân phải đối mặt uy hiếp đến từ quân đội mạnh nhất thiên hạ do Tông Hàn, Hi Doãn dẫn dắt.
Đội quân này đành bị vứt bỏ như quân tốt thí, thậm chí lúc ấy Ninh Nghị không ôm mong đợi lạc quan về tương lai của năm vạn người này. Hắn đưa ra một số kiến nghị cho tổ công tác Trâu Húc cách mấy nghìn dặm, cho bọn họ quyền hạn tự do lớn nhất. Dưới tình huống như thế, Trâu Húc gian nan cải biên quân đội.
Trong hơn một năm dài, Trâu Húc liên lạc với thế lực địa chủ, đại tộc địa phương áp dụng phương pháp hợp tác với người này đánh với bên kia, dùng chiến để nuôi chiến, cố gắng giành tài nguyên bên ngoài để giữ cho bản thân sinh tồn.
Mặt khác, trong tình huống không có chủ lực Hoa Hạ quân do Lưu Thừa Tông dẫn dắt chống lưng, Trâu Húc điều chỉnh sửa lại biên chế quân đội rất nhiều, đầu tiên là trong chiến đấu đào thải một số người, di chuyển đường dài rớt mất một ít, sau đó là chủ động giải trừ quân bị, giữ sức chiến đấu trung tâm ở quy mô hơn hai vạn người, cộng thêm hai lần tách rời trên đường đi, đầu mùa đông Kiến Sóc năm thứ mười một, đội quân này chuyển chiến nghìn dặm, mình đầy vết thương cắm rễ gần Phục Ngưu Sơn ở Tây Nam Lạc Dương.
Có thể đạt được hiệu quả như vậy rõ ràng là năng lực lãnh đạo của Trâu Húc rất mạnh. Lúc ấy chiến sự Giang Nam đã kết thúc, sắp triển khai đại chiến tại Tây Nam, tuy đội quân này lấy chiến nuôi chiến, đã rèn ra một ít tinh nhuệ, nhưng thực lực tổng thể vẫn kém xa Nữ Chân Tây Lộ quân. Một năm chinh chiến không ngớt, vật tư thiếu thốn, nguyên khí tổn thương, bên Ninh Nghị không định đưa họ vào cuộc chiến, lệnh cho họ nghỉ ngơi lấy sức, dự bị ngày sau xếp họ thành lực lượng mấu chốt đánh chiếm Lạc Dương, Biện Lương.
Tháng giêng năm nay bùng nổ phân liệt nội bộ kịch liệt, tiểu tổ công tác còn sót lại tám người triển khai giằng co, nghe nói bùng nổ “phản loạn” quy mô nhỏ, sau đó bị Trâu Húc cứng rắn đè xuống. Hai thành viên của tiểu tổ mang theo mấy chục binh sĩ bị thương trốn chạy. Phương Thừa Nghiệp trở về từ đất Bắc đang tiếp nhận mệnh lệnh đến gần Lạc Dương, sau khi hiểu rõ tình huống đã liên lạc với lực lượng Trúc Ký nhắc đến trình tự điều tra.
Lúc ấy đại chiến Tây Nam đang rất căng thẳng, Ninh Nghị không ngừng tụ tập lực lượng chuẩn bị cho giai đoạn đầu cuộc chiến Vọng Viễn Kiều sau này, trong một chốc không thể phán đoán về biến cố xảy ra gần Phục Ngưu Sơn, đành cố gắng bảo mật ra lệnh cho nhân viên bên ngoài còn rảnh tay tiến hành thẩm tra theo trình tự. Quá tình cuộc điều tra bị xác minh nhiều mặt, đến cuối tháng tư hiện tại mới kết quả mọi chuyện.
Kết quả điều tra viết rằng, bộ đội Hoa Hạ quân chiếm cứ ở Phục Ngưu Sơn đã hoàn toàn chỉ nghe theo Trâu Húc, đây không phải vấn đề lớn nhất, vấn đề thật sự nằm ở chỗ trong gần một năm qua Trâu Húc đã bị ham muốn hưởng thụ vật chất và cảm xúc hưởng lạc khống chế, từng có hành vi giết địa chủ cướp thê thiếp ở gần Nhữ Châu, sau khi đến Phục Ngưu Sơn lại móc nối nể trọng với đám người thái thú Lạc Dương là Doãn Túng, phát sinh tình huống nhận nhiều vật tư, thậm chí là nữ nhân do kẻ này đưa tặng.
Dựa theo kết quả điều tra tỉ mỉ từ các phía, sau khi đến Phục Ngưu Sơn, hương thân địa phương chuẩn bị mấy căn biệt thự cho Trâu Húc trong huyện thành gần đó, hắn ở trong quân thì còn bình thường, nhưng hay vào thành hưởng lạc. Những chuyện này ban đầu chỉ là mơ hồ bị người phát hiện, bởi vì Trâu Húc trị quân nghiêm khắc, không ai dám tùy tiện nói cái gì. Đến tháng giêng năm nay, tình hình cuộc chiến ở Tây Nam căng thẳng, tin huyện Hoàng Minh bị công phá truyền đến, thành viên của tổ công tác cho rằng không thể ngồi đây xem tình hình cuộc chiến phát triển nữa, nếu đã lấy lại sức rồi thì nên có bước tính tiếp theo, hai phe rốt cuộc đối chọi gay gắt trong cuộc họp.
Trâu Húc có năng lực mạnh, uy thế lớn, nhưng thành viên khác của tổ công tác cũng không dễ chọc, hai bên vạch rõ mặt nhau, tổ công tác bắt đầu buộc tội vấn đề của hắn, trong tám người chỉ có hai người đứng về phe của Trâu Húc. Vì thế Trâu Húc trở mặt, trong năm người giằng co với hắn có ba người bị giết, trên trăm binh sĩ Hoa Hạ quân bỏ mạng trong lần nội chiến này.
Sau khi đám người Phương Thừa Nghiệp tham gia, Trâu Húc còn từng một lưới tóm gọn tất cả người biết chuyện, sau ba lần làm như vậy mới chịu dừng tay. Trâu Húc từng gặp mặt đám người Phương Thừa Nghiệp một lần, sau đó đuổi người đi, không biện giải nhiều nữa. Phương Thừa Nghiệp gửi tin, Ninh Nghị mới biết trong lúc đại chiến kịch liệt ở Tây Nam thì phía Bắc đã bộc phát hành vi phản bội ác liệt như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận