Một Lần Nữa Cháy Lên Thanh Xuân Thời Đại

Một Lần Nữa Cháy Lên Thanh Xuân Thời Đại - Chương 88: Ngươi đần (length: 9133)

Từ thứ ba bắt đầu, Lý Lạc liền phát hiện một chuyện lạ.
Hắn ngồi cùng bàn Nhan Trúc Sanh, gần đây có chút kỳ quái.
Một mặt, luôn cảm giác gần đây Nhan Trúc Sanh tinh lực không đủ.
Mỗi lần vào giờ tự học buổi sáng, lại luôn là bộ dáng buồn ngủ mệt mỏi, thường xuyên ngủ gật.
Thường thường tiếng chuông tan học vừa vang lên, liền ùm một tiếng gục xuống bàn ngủ, dù là lúc tỉnh, cũng hầu như là mơ mơ màng màng.
Mà vào lúc này, Lý Lạc lại luôn cảm thấy, ánh mắt Nhan Trúc Sanh nhìn mình có chút cổ quái.
Nhưng khi mình hỏi thăm tình hình thì, Nhan Trúc Sanh lại im lặng một lát, lắc đầu, rồi lại tiếp tục ngủ.
Tình huống này, cho đến thứ sáu buổi sáng, mới có chuyển biến tốt.
Theo thói quen đem những chỗ sai trong bài làm hôm qua sắp xếp lại, cất giữ tại căn phòng đặc biệt trong Ký Ức Cung Điện, Lý Lạc thở phào nhẹ nhõm, đối với hiệu quả lần này khá hài lòng.
Theo hắn cố gắng hai tuần lễ, cùng với hiệu quả của Ký Ức Cung Điện, hắn đối với kết cấu hệ thống kiến thức các môn học ở cao trung, ngược lại dần dần có được hình thức ban đầu.
Đúng như ban đầu Ứng Thiện Khê từng nói trước kỳ thi trung học, muốn đi xa hơn trên con đường học vấn, nắm giữ một kết cấu hệ thống kiến thức hoàn chỉnh, là điều không thể thiếu.
Mà khi Lý Lạc vừa thoát khỏi Ký Ức Cung Điện, nhìn thấy Nhan Trúc Sanh đeo cặp sách từ cửa sau đi vào phòng học, đi tới chỗ ngồi thì, nhất thời nhíu mày.
"Sao thế?" Lý Lạc hỏi, "Hôm nay trông có vẻ không mệt lắm à?"
"Ừm." Trông có vẻ tinh thần hơn mấy ngày trước, Nhan Trúc Sanh gật đầu, "Hôm qua ngủ ngon giấc."
"Mấy ngày trước tại sao ngủ không ngon giấc?" Lý Lạc tò mò hỏi, "Ngươi ban đêm đến cùng làm gì vậy? Mất ngủ?"
"Vấn đề tương tự, ngươi đã hỏi mấy ngày rồi."
"Đây chẳng phải là do ngươi cứ không chịu trả lời ta sao."
"Nhưng ta cảm thấy cũng không cần nói thẳng ra thì hay hơn." Nhan Trúc Sanh mặt thành khẩn nhìn về phía Lý Lạc, sau đó nói, "Hơn nữa ta không nói, ngươi khẳng định cũng sẽ tìm ra câu trả lời."
Lý Lạc: "Ngươi không nói ta làm sao biết câu trả lời, ta là con sâu trong bụng của ngươi sao?"
"Dù sao ngươi nhất định sẽ biết." Nhan Trúc Sanh ung dung nói, "Nếu như ngươi không biết, vậy là ngươi đần."
Nghe vậy, Lý Lạc nhất thời xám mặt: "Ngươi đổi nghề làm thầy bói từ bao giờ vậy?"
Chuyện liên quan tới Nhan Trúc Sanh, cứ như vậy không có kết quả.
Dù Nhan Trúc Sanh nói, hắn nhất định sẽ biết rõ, nhưng Lý Lạc nghĩ đi nghĩ lại, vẫn không hiểu ra, mấy ngày trước Nhan Trúc Sanh nửa đêm không chịu ngủ, rốt cuộc là vì cái gì.
Bất quá sau đó, Nhan Trúc Sanh sẽ không còn xuất hiện bộ dáng mệt mỏi ban ngày nữa, Lý Lạc liền không để ý chuyện này.
Nếu Nhan Trúc Sanh không muốn nói, Lý Lạc cũng sẽ không hỏi nhiều nữa.
Dù sao nàng cũng là cô gái mà, giữa hắn và nàng có chút bí mật nhỏ của riêng mình, cũng là chuyện bình thường.
Kết quả là, cuộc sống học tập ở lớp mười, khó được tiến vào một giai đoạn bình ổn.
Mỗi sáng sớm Lý Lạc thức dậy, sau khi rửa mặt, liền vào bếp làm chút điểm tâm, gọi Từ Hữu Ngư và Ứng Thiện Khê thức dậy.
Chuyện rửa chén thì giao cho hai người họ.
Sau đó ba người cùng nhau đến trường.
Giờ tự học buổi sáng, hắn ở trong Ký Ức Cung Điện sắp xếp lại kết cấu hệ thống kiến thức của mình, cùng Nhan Trúc Sanh tán gẫu chút chuyện lên bản nháp.
Buổi sáng học hành nghiêm túc, đến mười giờ thì tham gia hoạt động thể dục giữa giờ, trên đường trở về lớp, sẽ hỏi Ứng Thiện Khê và Từ Hữu Ngư, bữa trưa giải quyết như thế nào.
Nếu vài người không có hẹn, Lý Lạc liền rủ Nhan Trúc Sanh, cùng nhau đi ăn cơm ở phòng ăn lầu hai.
Nếu ai cũng có hẹn rồi, Lý Lạc hoặc là theo Nhan Trúc Sanh ăn cơm riêng, hoặc là bị Trúc Vũ Phi bọn họ kéo đi chơi bóng rổ.
Cũng có thể tìm đến Triệu Vinh Quân, mượn cớ tới ăn trực, hoặc là hào phóng làm nghĩa phụ, xin hắn một bữa ngon.
Chờ sau khi ăn cơm trưa xong, Lý Lạc lại phải đến phòng học ở lầu cuối khu giáo học lớp mười một, cùng đoàn bí thư chi bộ tiểu đội Sử Yên Nhiên tham gia hội nghị hội học sinh.
Vốn dĩ tuần thứ hai tựu trường, người chủ trì hội nghị vẫn là hội trưởng hội học sinh lớp mười hai Tiết Vĩnh Bân.
Nhưng đến cuối tuần thứ ba thì, người chủ trì hội nghị liền dần dần biến thành Từ Hữu Ngư.
Lúc tán gẫu ở nhà, Lý Lạc đã gọi nàng là đại nhân hội trưởng, bị nàng cười khẩy trợn mắt, cũng không phủ nhận.
Việc Từ Hữu Ngư nhậm chức hội trưởng sau quốc khánh, cơ bản đã là ván đã đóng thuyền.
Mà sau hội nghị buổi trưa theo thường lệ, Lý Lạc trở về phòng học ngủ bù, buổi chiều tiếp tục giờ học nghiêm túc.
Sau khi học xong, nếu như nhiệm vụ ở CLB Toán học không nhiều, Ứng Thiện Khê sẽ đến tìm Lý Lạc, kéo hắn đến CLB Văn học dạo một vòng.
Nếu như Ứng Thiện Khê đi học thêm ở CLB Toán, thì Lý Lạc hoặc là chạy theo Trúc Vũ Phi bọn họ cùng nhau chơi bóng, hay là theo Nhan Trúc Sanh đến CLB Rock dạo chơi.
Dù không chính thức gia nhập CLB Rock, nhưng cũng thuộc nửa người ngoài, khi nào luyện tập thiếu người, Lý Lạc vẫn lên giúp chơi.
Buổi tối sau khi ăn cơm, trở lại phòng học lớp tự học buổi tối, làm xong bài tập hai tiết thì liền cùng Ứng Thiện Khê, Từ Hữu Ngư về nhà.
Nếu đói thì làm chút đồ ăn khuya, lấp đầy hai cái Tiểu Sàm Miêu trong nhà, không đói thì trực tiếp về nhà tắm rửa, rồi sau đó gõ chữ.
Khi thời gian đã tới cuối tháng chín, số chữ của《Ta Thật Không Phải Là Minh Tinh》cũng đạt đến khoảng bốn mươi vạn chữ.
Vào ngày 28 tháng 9 này, thành tích đặt mua của《Ta Thật Không Phải Là Minh Tinh》 chính thức vượt qua con số 3000, trong bảng xếp hạng sách nổi bật, nhận được một huy chương tinh phẩm bản điện tử.
Cùng lúc đó, Lý Lạc cũng lấy thân phận tác giả Niên Luân, được biên tập Thiên Châu kéo vào một nhóm tác giả.
Nhóm tinh phẩm đô thị?
Kiếp trước Lý Lạc cũng đã viết một quyển tiểu thuyết đề tài giải trí tinh phẩm, nhưng đó đã là chuyện của 20 năm sau.
Tuy rằng khi đó 3000 đặt mua cũng được xem là thành tích khá lợi hại, nhưng chắc chắn không thể so với năm 2014 được.
Có thể viết ra một quyển tiểu thuyết tinh phẩm vào năm 2014, vậy toàn là những đại lão tương lai.
Lý Lạc lướt xem danh sách thành viên trong nhóm, không khỏi tặc lưỡi hít hà.
Thật đúng là có không ít khuôn mặt quen thuộc.
Đừng xem địa vị của tác giả văn đàn mạng thấp, những người ở trong đây, tùy tiện ném một tảng đá cũng có thể kiếm được thu nhập hơn mười ngàn một tháng.
Nếu gặp vận may hơn chút, khả năng sẽ là một triệu phú, thậm chí là một người có hàng chục triệu.
Hơn nữa so với loại lão bản khởi nghiệp truyền thống thì khác.
Mở công ty mà con người trị giá hàng chục triệu, đó là tổng tài sản bao gồm đủ thứ, nếu bắt họ xuất ra vài triệu, thậm chí vài trăm ngàn tiền mặt, đồng thời không ảnh hưởng đến vận hành công ty, cũng có thể là hơi khó.
Nhưng đối với người viết tiểu thuyết mà nói, tiền bản quyền chính là tiền mặt, kiếm được bao nhiêu đều bỏ trực tiếp vào túi.
Sau này địa vị của tác giả văn đàn mạng còn chưa nổi rõ, hội làm văn mạng tỉnh Tiền Giang năm nay mới thành lập, chờ vài năm vài chục năm sau, những người này liền hoàn toàn cất cánh.
(Thiên Châu): Hội nhà văn ngươi biết không?
(Niên Luân): Biết một chút, sao rồi?
(Thiên Châu): Ở bên Tiền Giang, do tỉnh hội nhà văn dẫn đầu, năm nay mới vừa thành lập hội nhà văn mạng đầu tiên cả nước.
(Thiên Châu): Hội làm văn mạng gần đây vẫn tích cực thu thập các tác giả văn mạng ở tỉnh Tiền Giang.
(Thiên Châu): Người bên họ có liên lạc với bên trang web, muốn chúng ta đề cử một vài tác giả văn mạng tỉnh Tiền Giang có thành tích không tệ.
(Thiên Châu): Ta nhớ ngươi là đang học ở thành phố Ngọc Hàng phải không? Trụ sở chính của hội làm văn mạng ở ngay đó.
(Thiên Châu): Nếu như ngươi không ngại thì ta sẽ báo tên ngươi lên nhé.
(Niên Luân): Vị thành niên cũng được sao?
(Thiên Châu): Chắc chắn rồi, là cây điển hình mà, học sinh trung học đi viết thêm, một quyển sách tinh phẩm, thu nhập hơn mười ngàn một tháng, nói lời hay vào, biết đâu chừng sẽ được không ít chỗ tốt.
(Niên Luân): Vậy thì cảm ơn biên tập.
(Thiên Châu): Vậy ngươi hãy cố lên nhé, ta coi trọng ngươi! Để lát ta báo tên ngươi lên.
(Niên Luân): Tốt.
Sau khi trò chuyện với biên tập xong, Lý Lạc vẫn có chút ngẩn ngơ, không ngờ lúc này có thể gia nhập hội làm văn mạng rồi.
Hơn nữa lại còn vào thời điểm hội làm văn mạng năm 2014 vừa thành lập…
Bạn cần đăng nhập để bình luận