Một Lần Nữa Cháy Lên Thanh Xuân Thời Đại

Một Lần Nữa Cháy Lên Thanh Xuân Thời Đại - Chương 275: Khê Khê Bất Hi Hi là Thẩm Đông Đông ? (length: 16370)

Sáng sớm hôm nay, Lý Lạc đăng chương mới liên quan đến ca khúc 《chờ ngươi tan lớp》 trong 《Ta Thật Không Phải Là Minh Tinh》, đúng 12 giờ trưa thì phát hành.
Cùng lúc đó, ca khúc và MV cũng đã được đăng lên các trang nhạc lớn, và đều đã thông qua kiểm duyệt.
Ở xa tận thành phố Trường Ninh, Lý Tưởng của trường đại học Kinh tế Tài chính sau khi đọc xong chương mới nhất, tiện thể thấy dòng nhà văn nói ở phía dưới.
(Trọng Nhiên): Bài hát gốc mới 《chờ ngươi tan lớp》 và MV đều đã được phát hành trên các trang nhạc, mọi người có thể tìm nghe. Trong đó, cảm ơn biểu đệ biểu muội đã giúp đỡ, mọi người hãy ủng hộ nhé~. Lý Tưởng đọc đến đây thì sững người, trong đầu tự hỏi Lý Lạc lấy đâu ra biểu đệ biểu muội.
Trong đám bạn cùng trang lứa với Lý Lạc, hắn là người nhỏ tuổi nhất rồi.
Nhưng nghe giọng điệu của Lý Lạc, chẳng lẽ bài 《chờ ngươi tan lớp》 này thật sự là bài hát gốc mới của chính hắn?
Bài 《Niên Luân》 trước đây, Lý Tưởng còn có chút ấn tượng, nhưng do thời gian đã lâu nên Lý Tưởng quên béng nó rồi.
Ai ngờ, Lý Lạc lại viết thêm một bài hát mới.
Vậy là sau khi đọc xong chương mới, Lý Tưởng lập tức thoát ra, mở ứng dụng nghe nhạc, tìm kiếm tên bài hát trên QQ Music.
Sau khi bấm phát, Lý Tưởng nhìn vào danh sách tác giả được ghi trên trang bìa ca khúc thì trầm ngâm suy nghĩ.
Ca sĩ: Lý Lạc.
Lời: Trọng Nhiên, Lý Lạc.
Nhạc: Trọng Nhiên, Lý Lạc.
Hòa âm: Lạc Phi.
Không phải là Trọng Nhiên, cũng không phải là Lý Lạc sao!
Lý Tưởng mặt ngơ ngác nhìn, nghĩ thầm ngươi đây là định lật áo hay không định lật đây?
Trong lòng nghĩ vậy, ca khúc đã bắt đầu vang lên theo giai điệu nhạc.
Nghe mấy câu đầu, Lý Tưởng không có cảm xúc gì mấy, chỉ là một bài hát chậm rãi nhẹ nhàng, lời lẽ nghe có vẻ đơn giản, giống như đang viết nhật ký vậy.
Nhưng khi nhạc đi đến phần điệp khúc cao trào:
“Nằm ở sân vận động trường em nhìn sao trời~” “Trong lớp học~ đèn vẫn sáng em~chưa về~” Đoạn nhạc này lập tức chiếm trọn tâm tư của Lý Tưởng.
Hình ảnh chợt hiện ra trong đầu.
Sau đó, anh chợt nhớ ra nội dung chương mới nhất là Thẩm Đông Đông quay lại trường học ôn thi cuối kỳ.
Và Lý Dương không hề nói cho Thẩm Đông Đông biết, mà lặng lẽ đến trường của cô, nằm ở sân vận động ngước nhìn đèn phòng học vẫn còn sáng.
Chỉ là khác với mùi vị thầm mến trong bài hát, quan hệ giữa hai người trong sách hiển nhiên không phải vậy.
Nhưng nội dung hay của chương mới lần này nằm ở chỗ, cũng có một nam sinh giống như Lý Dương chờ người mình thích ở sân vận động, cứ thế đứng nhìn lớp học.
So sánh hai người mới thấy tình cảm giữa Lý Dương và Thẩm Đông Đông lại càng đáng quý.
Lý Tưởng mở phần bình luận bài hát ra, thì đã thấy rất nhiều độc giả đến trước đang spam bình luận.
(Nhiên Ca ngông cuồng quá!) (Lý Lạc này là ai vậy?) (Hình như là biểu đệ của ổng?) (Hay quá hay!) (Mấy câu điệp khúc đúng là ghim tim tui luôn á!) (Nên nghe cùng chương mới, hiệu quả sẽ tốt hơn) (Sao lần này lại để biểu đệ hát vậy? Nhiên Ca không tự mình động khẩu à?) (Má ơi, xem MV đi, biểu muội của ổng xinh xỉu luôn!) Đến khi đọc được dòng bình luận này, Lý Tưởng cau mày, dường như đã đoán được điều gì.
Anh vội thoát khỏi phần bình luận, tìm kiếm MV 《chờ ngươi tan lớp》, rồi bấm phát.
Cảnh tường gạch đỏ mái ngói, sân trường và phòng học chợt lóe lên, nhạc dạo ca khúc từ từ vang lên.
Đồng thời, danh sách đoàn làm MV cũng hiện lên trong hình.
Đạo diễn: Ứng Thiện Khê Diễn viên: Ứng Thiện Khê, Lý Lạc Biểu diễn: Lý Lạc Hậu kỳ: Ứng Thiện Khê Ghê vậy, mình cô nàng bao hết luôn à.
Nhưng nhìn đến đây, Lý Tưởng chợt tỉnh ngộ.
Hóa ra Lý Lạc đang đóng hai vai sao?
Một bên là cái áo của mình, Trọng Nhiên, một bên là thân phận thật, Lý Lạc.
Kết quả giờ Lý Lạc lại thành biểu đệ của Trọng Nhiên rồi hả?
Để không bại lộ thân phận, mà vẫn xuất hiện hợp lý trước ống kính MV, đúng là dụng công quá rồi.
Lý Tưởng hiểu ra rồi thì không nhịn được vừa buồn cười vừa bó tay, nhưng vẫn tiếp tục xem.
Theo lời ca được Lý Lạc hát lên, hình ảnh chuyển đến căn phòng trọ của anh.
Lý Tưởng chưa từng đến Bích Hải Lan Đình nên không biết.
Nhưng nếu là Triệu Vinh Quân, Kiều Tân Yến hoặc Hứa Doanh Hoan mà nhìn thấy, thì có lẽ chỉ liếc qua là biết ngay chỗ này là đâu.
Đến khi ca khúc lần nữa đi đến phần điệp khúc, hình ảnh lập tức chuyển đến sân trường phụ nhất trung vào đêm tối.
Lý Tưởng cũng vừa mới tốt nghiệp phụ nhất trung được hơn nửa năm, gần như vừa nhìn thấy sân vận động này thì đã nhận ra đây là chỗ nào, trong lòng bỗng trào dâng cảm xúc thân quen và xao động.
Trong khung hình, Lý Lạc một mình nằm ở sân vận động, theo điệu nhạc thì chống người ngồi dậy, nhìn về phía phòng học xa xa.
Hình ảnh lại đổi, trong phòng học đèn sáng trưng, chỉ có cô gái ngồi một mình bên cửa sổ, chăm chú học bài, thỉnh thoảng lại nghiêng đầu nhìn ra bóng tối ngoài cửa sổ, nhưng trước sau không phát hiện có một người ở sân vận động lặng lẽ quan sát cô.
Và khi Ứng Thiện Khê xuất hiện trong hình, hàng loạt bình luận chạy ngang lập tức tràn ngập màn hình.
(Má ơi! Đẹp quá!) (Đây là Thẩm Đông Đông sao?) (Chẳng phải biểu muội của Nhiên Ca à?) (Tuyên bố luôn! Từ giờ trở đi! Nhiên Ca chính là anh vợ tui!) (Đây chẳng phải là Thẩm Đông Đông bản người thật à? Nhiên Ca anh nguy hiểm quá!) (Đông Đông để tôi bảo vệ!) Lý Tưởng nhìn những dòng bình luận này mà cười ha ha, trong lòng thầm nghĩ nếu các ngươi biết sự thật thì sẽ có biểu cảm gì nhỉ?
Lúc này Lý Tưởng đang cõng sự thật nặng trĩu trên lưng, nhìn đám độc giả đoán qua đoán lại mà cảm thấy hơi ngứa ngáy tay chân.
Nhưng nghĩ đến hồng bao nhận được hàng năm, Lý Tưởng vẫn là thu hồi ý đồ tò mò.
Sau khi xem xong MV, Lý Tưởng lại quay về khu bình luận của 《Ta Thật Không Phải Là Minh Tinh》 xem, phát hiện nơi này đã bị bình luận về bài 《chờ ngươi tan lớp》 chiếm hết.
(Bài hát mới hay quá! Hồi trước ai nói bài 《Niên Luân》 là hát giùm ra đây!) (Thật ra ca từ rất bình thường, chủ yếu vẫn là đôi câu điệp khúc kia, đúng là bút pháp điểm nhãn thần thánh.) (Thẩm Đông Đông! Thẩm Đông Đông! Thẩm Đông Đông!) (Nữ chính trong MV xinh quá à! Là biểu muội của Nhiên Ca sao?) (Biểu đệ của ổng cũng đẹp trai lắm đó, hai đứa trông đẹp đôi phết) (Haha~ người ta là họ hàng được không, Đông Đông tôi ôm về trước nhé) (Cảm giác hình như vẫn còn nhỏ tuổi ấy? Mấy người bớt giùm cái đi, trông giống học sinh cấp ba thì có) (Trong MV tôi quen người này! Má ơi! Nam là đội trưởng đội tôi! Nữ sinh là nhất khối cấp ba trường mình đó! Xinh đẹp số một của trường rồi!) (Má ơi? Học bá à? Thật hay đùa đấy?) (Lớn lên chắc còn đẹp nữa, dáng đẹp quá.) (Cảm giác giống hệt Thẩm Đông Đông từ trong truyện bước ra, bài hát tôi cho 7 điểm, MV phải 10 điểm! Quá hợp gu luôn!) Đọc đến đây Lý Tưởng bỗng thấy vui.
Trong lòng nghĩ thật sự có học sinh trường Lý Lạc đang đọc tiểu thuyết của mình à?
Chả trách thế nào cũng phải khoác cái áo choàng lên.
Nếu bị bạn học phát hiện ra mình là tác giả của tiểu thuyết thì, Lý Tưởng chỉ nghĩ thôi cũng thấy thú vị rồi.
Đáng tiếc anh vẫn là người có điểm dừng, nếu không thì thật sự muốn bóc phốt Lý Lạc một phen rồi.
"Cảm giác phản hồi không tệ phết đấy."
Trong phòng ngủ.
Ứng Thiện Khê đang được Lý Lạc phục vụ sấy tóc, cô hết lướt qua lướt lại khu bình luận tiểu thuyết, khu bình luận QQ music, lại đến khu bình luận của MV, trông cực kỳ vui vẻ.
Thấy ai khen thì cô thả tim, thấy ai chê thì cô lập tức cho ra đảo.
Hồi đáp nhiều lần, có độc giả nhìn thấy cái ID Bạch Ngân minh, người đang dẫn đầu trên ống kính mà có cái tên khá quen thuộc là Khê Khê Bất Hi Hi, không nhịn được mà buông lời chất vấn.
(Tui thấy biểu muội của Nhiên Ca tên là Ứng Thiện Khê, cái acc Bạch Ngân minh ở khu bình luận mình tên là Khê Khê Bất Hi Hi, chắc không phải là cùng một người chứ?) (Má ơi? Ngươi vừa nói làm tui thấy cũng có khả năng đấy.) (Chị còn có bài đăng đứng đầu ủng hộ team thanh mai nữa kìa.) (Cười chết mất, chẳng phải chị đang tự ủng hộ mình à?) (Á? Vậy có nghĩa là, hai cái acc Bạch Ngân kia chẳng phải cũng là nguyên hình của hai nhân vật nữ chính ngoài đời thật sao?) (Sao có thể! Nhiên Ca cũng tự nhận mình là FA rồi, bên cạnh đâu ra nhiều gái chất lượng vậy được) Ứng Thiện Khê thấy những dòng bình luận mới nhất thì lập tức hoảng nhẹ, vội vàng rút tay lại không lên tiếng nữa.
Nếu bị người khác nhận ra thì coi như mất mặt luôn.
Nghĩ đến đây, Ứng Thiện Khê lại vội vàng vào phần thiết lập trang cá nhân, nhanh chóng khóa hết thông tin chính lại, không cho người khác xem.
Nếu không để bọn họ tìm ra được những lời mình bình luận hàng ngày ở trong trang cá nhân thì Ứng Thiện Khê chỉ nghĩ đến thôi cũng đã thấy mặt nóng ran lên rồi.
"Thế nào?" Lý Lạc sấy khô tóc cho cô xong, tắt máy sấy hỏi, "Phản hồi thế nào?"
"Tốt lắm nha." Ứng Thiện Khê gật đầu mạnh, "Mọi người thích lắm luôn đó!"
"Vậy còn thành tích?"
"À? Thành tích gì?"
"Xem thử bảng xếp hạng."
Lý Lạc vừa nói, đem máy sấy tóc để qua một bên, liền cúi người nắm chặt con chuột, kiểm tra một hồi bảng xếp hạng âm nhạc QQ.
Ứng Thiện Khê ngồi ở trên ghế, cảm nhận được phía sau Lý Lạc nửa người đều dựa vào ở trên người mình, nhất thời có chút gò má đỏ lên.
Mà lúc này Lý Lạc đã mở ra bảng xếp hạng.
Trong đó, tại bảng bài hát mới, 《chờ ngươi tan lớp》 đã vọt tới top 10, xếp thứ chín.
Đà tăng trên bảng càng là vượt quá bình thường, 《chờ ngươi tan lớp》 đã xếp thứ ba, cho thấy bài hát này có nhiệt độ kinh người.
Phải biết, bài hát này của Lý Lạc, hoàn toàn không hề tuyên truyền qua bất kỳ động thái nào trên con đường quảng bá bài hát mới chính quy.
Thuần túy chỉ là dựa vào đoạn nhà văn trong chương mới nhất, làm một phen tuyên truyền đơn giản mà thôi.
Dù vậy, các độc giả vẫn cứ tiến hành oanh tạc mạnh mẽ lên các trang nhạc lớn.
Chung quy phải biết, mặc dù quyển sách này của Lý Lạc, tại điểm xuất phát chủ trang bình quân đặt trước chỉ có hai vạn, cũng chính là không sai biệt lắm có hai vạn độc giả đặt trước toàn bộ quyển sách này.
Nhưng ở các trang mạng khác, cùng với các trang web lậu càng rộng lớn, số lượng độc giả đang đọc quyển sách này cộng lại ít nhất cũng phải gấp mấy chục lần so với ở trang chủ.
Điều này cũng có nghĩa, chỉ một câu tuyên truyền đơn giản của Lý Lạc, phối hợp với chương mới nhất cùng nội dung ca khúc hoàn mỹ gắn vào tình huống tiểu thuyết, là có thể điều động ít thì mấy chục ngàn, nhiều thì đến cả triệu người.
Nhất là những độc giả thích đọc tiểu thuyết về giới giải trí, thường thì thấy nhân vật chính viết bài hát mới, luôn sẽ mở nhạc lên ở trang nhạc, vừa nghe vừa đọc tiểu thuyết, như vậy mới tương đối có cảm giác.
Điều này càng nâng cao tỷ lệ chuyển đổi từ quảng cáo.
Bất quá, nhìn tốc độ tăng nhanh nhiệt độ này, Lý Lạc vẫn nghĩ tới các nhân tố khác.
Hắn thoát khỏi nhạc QQ sau, lập tức vào Morden viết blog, tìm đến tài khoản của Viên Uyển Thanh liếc nhìn.
Đúng như dự đoán.
Vào khoảng sáu giờ chiều tối, Viên Uyển Thanh đã đăng một bài blog.
Nội dung là đăng tải MV đề cử cho 《chờ ngươi tan lớp》, coi như là chúc mừng "Trọng Nhiên lão sư" có thêm tác phẩm mới.
Mà đến 9 giờ tối, ngay tại thời điểm này, Viên Uyển Thanh lại đăng một đoạn video ngắn, trong đó hát một đoạn ngắn điệp khúc, đăng trên tài khoản blog của mình.
Bây giờ Viên Uyển Thanh mượn 《Niên Luân》 một lần nữa trở lại tầm mắt công chúng.
Ca khúc chủ đề trong album trở lại trước đó cũng dần dần có tiếng vang.
Hơn nữa, thời niên thiếu Viên Uyển Thanh đã có mấy bài nổi tiếng, sau khi được soạn nhạc lại, trong khoảng thời gian này cũng lại một lần nữa trở lại tầm mắt mọi người.
Mọi thứ đều đang phát triển không ngừng.
Trong tình huống như vậy, Viên Uyển Thanh vẫn nhớ kỹ ước định với Lý Lạc.
Liên quan đến phương thức tuyên truyền cho album mới tiếp theo.
Một ý tưởng rất táo bạo.
Mà lần này phát hành 《chờ ngươi tan lớp》, chính là một cơ hội thử nghiệm rất tốt.
Trong thời gian ngắn ngủi khoảng nửa ngày, đã leo lên top 10 bảng xếp hạng bài hát mới QQ âm nhạc, top 3 bảng xếp hạng có đà tăng mạnh.
Các trang nhạc khác cũng đều có thu hoạch.
Nếu cộng thêm lực tuyên truyền của Hoa Việt Truyền Hình ở phía sau, hiệu quả sẽ rất đáng mong đợi.
Mà 《chờ ngươi tan lớp》 cũng nhờ cỗ gió đông này của Viên Uyển Thanh, cùng với đến buổi tối ngày càng nhiều độc giả đuổi theo đọc chương mới nhất tham gia trận chiến.
Chờ đến hơn mười giờ đêm, 《chờ ngươi tan lớp》 đã vọt vào top 3 bảng bài hát mới!
Đương nhiên, điều này cũng liên quan đến việc dạo gần đây không có ca sĩ lớn nào phát hành bài hát mới, cơ bản đều là bài hát mới của các ca sĩ nhỏ, không có mấy bài có thể cạnh tranh.
Nhưng dù vậy, thành tích này cũng đã rất xuất sắc.
"Lợi hại nha."
Trong căn hộ nhỏ của Lạc Phi, lúc này nàng đang lướt máy tính, thấy được thành tích của bài hát 《chờ ngươi tan lớp》, không nhịn được nói với Viên Uyển Thanh đang ngồi ở ghế sofa một bên, "Hiệu quả này thật sự quá mạnh."
"Ừm." Viên Uyển Thanh nhàn nhạt gật đầu, liếc nhìn bảng xếp hạng hiển thị trên máy tính, vẻ mặt coi như hài lòng, "Chụp màn hình lại, lưu giữ đi."
"Ngươi muốn làm gì?"
"Trước đó bài hát này, vẫn luôn treo trong danh sách mua sắm của công ty." Viên Uyển Thanh nói, "Nhưng từ đầu đến cuối bị những người kiểm soát cạnh tranh chúng ta gây khó dễ."
"Bài hát này mặc dù không thích hợp với ta, nhưng ban đầu ta vốn định cùng hai bài kia của 《Bầu Trời Không Có Giới Hạn》 kết hợp lại để quảng bá."
"Kết quả bên kia vẫn là đánh trả về, chỉ đồng ý hai bài khác."
"Lần này vừa vặn, cho bọn họ sáng mắt ra."
"Tâm tư của ngươi thật sự là cũng tốt đấy." Lạc Phi ha ha cười nói, "Thù dai như vậy sao?"
"Chỉ là thấy tiếc cho công ty đã bỏ qua một bài hát tốt thôi." Viên Uyển Thanh khẽ cười nói, "Hơn nữa dạo gần đây công ty chẳng phải có một bộ phim thần tượng tuổi thanh xuân sao? Ta nhớ là có nội dung cốt truyện ở trường học mà, bài hát này liền rất thích hợp."
"Ngươi đối với người tên Lý Lạc này đúng là tốt quá đáng đấy." Lạc Phi không nhịn được cảm thán, "Sẽ không phải là muốn để người ta làm con rể nuôi chứ? Ta thấy Trúc Sanh còn rất thích hắn."
"Đừng nói bậy." Viên Uyển Thanh liếc nàng một cái, "Hai người bọn họ đều còn là con nít, những lời này bớt nói đi."
"Đây chỉ là hai bên cùng có lợi thôi."
"Hai bài hát mới của hắn ngươi cũng đã nghe rồi, cũng không cảm thấy rất kinh diễm sao?"
"Album mới tiếp theo của ta, có lẽ là hoàn toàn phải dựa vào hắn rồi."
"Không phải chứ?" Lạc Phi nghe nàng vừa nói như thế, nhất thời không khỏi kinh ngạc nói, "Chẳng lẽ ngươi thật sự trông cậy vào việc hắn bao trọn toàn bộ album bài hát cho ngươi?"
"Vì sao lại không?" Viên Uyển Thanh cười một tiếng, sau đó lại thở dài một tiếng, "Ngươi không biết dạo gần đây Trúc Sanh lại gửi cho ta hai bài hát, mặc dù chỉ có một đoạn nhỏ điệp khúc."
"Hả?"
"Ngươi nghe thử một chút sẽ biết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận