Một Lần Nữa Cháy Lên Thanh Xuân Thời Đại

Một Lần Nữa Cháy Lên Thanh Xuân Thời Đại - Chương 489: Thời khắc mấu chốt, còn phải dựa vào Quân ca (length: 11712)

Từ Hữu Ngư nửa tin nửa ngờ nhìn Lý Lạc, thấy hắn lấy điện thoại di động ra, không khỏi hỏi: "Ngươi lại không biết bọn họ cái đám QQ số kia, ngươi thế này thử ?"
"Có thể hỏi mà."
"Vậy ngươi như vậy không phải lộ tẩy sao!" Từ Hữu Ngư có chút nóng nảy, níu lấy tay Lý Lạc, "Đừng làm loạn, biện pháp có mà, từ từ nghĩ!"
"Bọn họ cũng đã biết rồi, Hữu Ngư tỷ ngươi còn úp úp mở mở làm gì?" Lý Lạc bất đắc dĩ nói, "Ta thấy ngươi không bằng dứt khoát một chút, trực tiếp chủ động công khai luôn đi."
"Vậy ngươi còn không bằng để cho ta đi chết!" Từ Hữu Ngư nghiến răng nghiến lợi nói, "Tình huống bây giờ còn chưa công khai, vạn nhất số người biết không nhiều thì sao? Ta cảm giác được ta còn có cơ hội cứu vãn!"
"Ba mẹ ngươi đều biết rồi, thêm mấy người này cũng không đáng kể gì." Lý Lạc nói, "Huống chi quyển sách này của ngươi cũng sắp kết thúc rồi."
"Ta không quan tâm á!" Từ Hữu Ngư kéo tay Lý Lạc ra sức lay, phát ra cả giọng làm nũng đáng yêu rồi, "Van cầu ngươi đó ~ đừng làm bậy được không? Nếu không thật sự sẽ xảy ra án mạng đó!"
"Ta cũng có nói muốn làm bậy đâu." Lý Lạc bật cười nói, "Ngươi xem ta làm là được."
"Thật hả?"
"Thật, ngươi đừng vội." Lý Lạc vừa nói vừa mở điện thoại di động lên, nhắn tin cho Triệu Vinh Quân trong phòng khách.
(Lý Lạc): Nghe được tin mới, có chuyện muốn tìm ngươi.
Trong phòng khách, Triệu Vinh Quân chú ý điện thoại di động rung lên, liền nghi ngờ móc ra xem.
(Triệu Vinh Quân):?
(Triệu Vinh Quân): Ta đang ở phòng khách, ngươi có chuyện gì không nói thẳng được sao? Sao còn gửi QQ?
(Lý Lạc): Ngươi đừng hỏi gì hết, cứ làm theo là được, trước cứ giả bộ đi vệ sinh, sau đó đến phòng học tỷ.
(Triệu Vinh Quân): Chuyện gì vậy?
(Lý Lạc): Quân ca! Đừng hỏi gì cả! Chỉ là muốn ngươi giúp một chút!
(Triệu Vinh Quân): Được thôi.
Triệu Vinh Quân là người đàng hoàng, nghe Lý Lạc cần giúp liền đứng dậy nói với Tiểu Thanh là đi nhà vệ sinh, rồi quay người rời khỏi bàn đọc sách phòng khách, đi thẳng tới cửa phòng Từ Hữu Ngư.
Một giây sau, cửa phòng bị Lý Lạc mở ra, hắn lôi Triệu Vinh Quân vào nhà, rồi đóng cửa lại.
"Cho ta mượn điện thoại dùng chút." Lý Lạc nói, "Ta dùng QQ của ngươi chút, yên tâm, không làm loạn."
"Rốt cuộc là muốn làm gì vậy?" Triệu Vinh Quân một mặt nghi hoặc đưa điện thoại di động, hắn tin tưởng Lý Lạc nên cũng đưa luôn QQ cho hắn dùng.
"Hảo huynh đệ!" Lý Lạc vỗ vỗ vai Triệu Vinh Quân, sau đó liền nhận điện thoại di động của hắn, lướt xem các QQ Group của Triệu Vinh Quân, không tìm được nhóm trò chuyện khả nghi mà Trương Quốc Hoàng nhắc đến.
Thằng nhóc này ngoài mấy nhóm tiểu học, trung học, lớp học và cao trung ra, cũng chỉ có một nhóm bóng rổ, và mấy cái nhóm nhỏ do Hứa Doanh Hoan và Kiều Tân Yến lập, có mấy nhóm Lý Lạc cũng ở trong, chẳng có gì đáng chú ý.
Xem một lượt, mối quan hệ xã giao của Quân ca cũng thật trong sạch.
Xem như vậy, Triệu Vinh Quân hiển nhiên là không hề biết gì về chuyện Từ Hữu Ngư viết truyện mạng.
Thế là Lý Lạc rất nhanh tìm được vài người trong danh sách QQ của Triệu Vinh Quân, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là chọn Lâm Uyên, nhắn tin cho thằng nhóc này.
(Triệu Vinh Quân): Lâm Uyên, có chuyện muốn hỏi một chút.
(Lâm Uyên): Hử? Sao tự nhiên tìm ta thế?
(Triệu Vinh Quân): Hôm nay nghe Phương Thần với Nhậm Tranh nói chuyện, nói là có cái nhóm trò chuyện tiểu thuyết gì đó của các cậu, ta có thể vào nhóm được không?
(Lâm Uyên): Ồ, chuyện đó à, nói ra thì cậu còn chưa vào nhóm à? Tớ còn tưởng cậu vào nhóm từ lâu rồi chứ.
(Triệu Vinh Quân): Ta bình thường không để ý lắm, cũng không biết.
(Lâm Uyên): Cậu thân với Hứa Doanh Hoan, Kiều Tân Yến thế mà không biết, hai cô nàng đó không kéo cậu vào sao?
Nhìn thấy dòng này, Lý Lạc nhất thời giật mình, mà Từ Hữu Ngư bên cạnh nhìn chằm chằm cũng tối sầm mặt, lòng lạnh đi, mắt tối lại, thiếu chút nữa không thở được.
Triệu Vinh Quân đứng đối diện hai người thì ngơ ngác, trong đầu chỉ nghĩ Lý Lạc dùng QQ của hắn để làm gì vậy?
Nhưng bởi vì tin tưởng Lý Lạc nên Triệu Vinh Quân không truy cứu, cứ vậy đợi hắn làm xong việc.
Vì vậy Lý Lạc tiếp tục hỏi.
(Triệu Vinh Quân): Cậu biết tớ không giỏi nói chuyện với con gái mà, nếu không đâu cần phải hỏi cậu.
(Lâm Uyên): Đây là do tớ không phát cho cậu thôi.
Nói xong, Lâm Uyên gửi một mã số QQ Group qua.
Lý Lạc và Từ Hữu Ngư vui mừng ra mặt, không ngờ lại thuận lợi như vậy.
Nhưng một giây sau, sắc mặt hai người liền cứng đờ.
Bởi vì sau khi gửi một mã số QQ, Lâm Uyên lại mẹ nó liên tiếp gửi hai mã số khác tới, làm Lý Lạc và Từ Hữu Ngư nhất thời mộng bức.
(Triệu Vinh Quân): Sao lại có ba nhóm?
(Lâm Uyên): Ừ, có ba nhóm, một nhóm do Hứa Doanh Hoan lập, một nhóm của Kiều Tân Yến, và một nhóm của Nhậm Tranh.
(Triệu Vinh Quân): Ồ ồ, tớ hiểu rồi, cảm ơn nha.
(Lâm Uyên): Không có gì.
Sau khi trò chuyện xong, Lý Lạc liền lập tức xóa sạch đoạn tin nhắn này, sau đó trả lại điện thoại cho Triệu Vinh Quân.
"Sau đó Lâm Uyên nếu có hỏi gì thì cứ lấp liếm cho qua, đừng trả lời bất kỳ vấn đề gì, OK?" Lý Lạc nghiêm trọng nói.
Triệu Vinh Quân: "Hai người không phải là đang làm chuyện gì mờ ám chứ?"
"Sao có thể." Lý Lạc vỗ vai Triệu Vinh Quân, "Lần này ngươi giúp nhiều lắm, lần sau để Hữu Ngư tỷ mời ngươi một bữa ra trò!"
"Đúng đúng đúng! Mời cậu một bữa lớn!" Từ Hữu Ngư phụ họa theo, vội vàng nói cảm ơn, "Cảm ơn cậu nha."
"Không liên quan đến chuyện của tớ chứ?" Triệu Vinh Quân vẫn còn nghi ngờ hỏi.
"Không phải."
"Chưa gửi cái gì cho Hoan Hoan hoặc Tân Yến chứ?" Triệu Vinh Quân lại hỏi.
"Không liên quan gì đến hai người bọn họ."
"Vậy thì tốt." Triệu Vinh Quân thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không phải loại chuyện này thì chuyện khác cũng không quan trọng gì, vậy nên gật đầu, "Nếu không có gì tớ ra ngoài nhé?"
"Đi đi đi." Lý Lạc cười nói, "Hoan Hoan, Tân Yến giờ gọi quen miệng rồi đó."
"Cậu đây chỉ gọi bình thường thôi mà." Triệu Vinh Quân bị hắn trêu chọc có chút đỏ mặt, vội vàng chạy ra ngoài.
Nhìn Triệu Vinh Quân rời đi, Từ Hữu Ngư vội vàng thúc giục: "Vừa nãy cậu xóa lịch sử trò chuyện nhanh quá, ba mã số nhóm nhớ hết chưa?"
"Chắc chắn nhớ mà." Lý Lạc lấy điện thoại di động của mình, đăng ký một tài khoản QQ nhỏ, liền nhập mã số QQ đầu tiên Lâm Uyên vừa gửi vào khung tìm kiếm.
Từ Hữu Ngư thấy hắn thuần thục nhập mã số QQ cũng coi như quen với trí nhớ của tên biến thái này.
Nhưng mỗi lần mắt thấy cảnh tượng tương tự, Từ Hữu Ngư vẫn sẽ hơi kinh ngạc liếc nhìn Lý Lạc.
Dù sao vừa rồi hai người đều nhìn thấy Lâm Uyên gửi mã số QQ tới, nhưng trong khoảng thời gian đó, Từ Hữu Ngư tự mình cũng chỉ nhớ được nhiều nhất một mã số.
Hơn nữa còn phải tìm cách ghi lại ngay mới được, nếu không thì sau một hai phút trí nhớ có thể mơ hồ đi mất.
Nhưng bây giờ không phải là lúc cảm thán loại chuyện này, sau khi Lý Lạc nhập mã số QQ, Từ Hữu Ngư vội vàng tiến tới xem màn hình điện thoại.
Rất nhanh, trên đó hiện ra một QQ Group.
(Đông Đông Thiên Hạ Đệ Nhất Khả Ái) Lý Lạc: "?"
Từ Hữu Ngư: "?"
"Đây không phải là hội người hâm mộ của cậu đấy chứ?" Từ Hữu Ngư nheo mắt, có chút tức giận nói.
"Rõ ràng là không phải mà." Lý Lạc cứng đầu nói, "Không phải trên kia viết à? Đây là hội người hâm mộ của Thẩm Đông Đông đó, muốn trách thì trách Khê Khê đi."
"Cậu không thấy ngại khi nói câu đó hả?" Từ Hữu Ngư nghiến răng, cấu Lý Lạc một hồi, "Mau vào xem thử đi."
"Đừng nóng mà." Lý Lạc nhấp vào nhóm, muốn xin tham gia.
Kết quả trang xin lại hiển thị "Xin vui lòng điền rõ lớp, số báo danh và tên."
"Ghê đấy." Lý Lạc nhìn dòng nhắc nhở này liền tặc lưỡi, không nhịn được nói, "Bọn họ tổ chức hoạt động ngầm cũng chặt chẽ thật đó, ngay cả cái này cũng muốn bịt à?"
"Vậy làm sao?" Từ Hữu Ngư nhíu mày, "Không thể dùng tên chúng ta được, như vậy thì trực tiếp lộ tẩy luôn."
"Chỉ là thông tin cá nhân thôi mà." Lý Lạc cười ha ha, liền dùng tên, số báo danh và lớp của Vệ Thuần em họ mình nhập vào trang xin.
Đối với Lý Lạc, một người làm việc lâu dài trong hội học sinh, trí nhớ cung điện của hắn sớm đã nhớ hết số báo danh của toàn trường, chuyện này căn bản không làm khó được hắn.
Theo như hắn biết thì thằng nhóc Vệ Thuần tính cách rất rụt rè, hơn nữa lại chọn ban khoa học tự nhiên từ lớp 11 nên chắc chắn không biết chuyện này.
Nhưng Lý Lạc cũng không biết bao lâu mới được duyệt nên lại tìm kiếm mã số QQ thứ 2.
(Tiểu Thiên Hậu Mặc Khinh Hàm Hậu Viện Hội) "Bọn họ đúng là biết chơi thật đấy." Lý Lạc nhìn tên QQ Group này, nhất thời không nói nên lời, nhưng vẫn cứ làm theo mà xin vào nhóm.
Lần này hắn không dùng tên Vệ Thuần nữa, mà đổi tên một bạn khác, tránh bị phát hiện manh mối.
Đến mã số QQ thứ 3, Từ Hữu Ngư nhìn cái tên nhóm kia cũng lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
(Đầu Nhập Vòng Tay Khương Tỷ Đi!) Lý Lạc nhìn cái tên nhóm này, liếc sang nhìn lòng ngực mềm mại của ai kia, cảm thấy tên nhóm này thật phù hợp với thiết lập của ai đó.
Từ Hữu Ngư nhận ra ánh mắt của Lý Lạc, bật cười, trêu Lý Lạc: "Ngươi cũng muốn đầu nhập vòng tay Khương tỷ sao?"
"Có muốn hay không cho ngươi thử một chút?"
"Ho khan." Lý Lạc tằng hắng một cái, nói sang chuyện khác, "Bây giờ còn là chính sự quan trọng hơn."
Vào giờ phút này.
Trong phòng khách Kiều Tân Yến cùng Hứa Doanh Hoan trước sau nhận được người nào đó vào nhóm xin.
Lấy điện thoại di động ra nhìn một chút, xác nhận đối phương là phụ nhất trung đệ tử sau, liền đem người thả vào nhóm.
Hai nàng thật ra cũng không cách nào xác định đối phương những tin tức này đến cùng có đúng hay không, chỉ là đơn thuần làm một tầng sàng lọc, chỉ cần có thể xác định là phụ nhất trung là được.
Vì vậy Lý Lạc liền thập phần thuận lợi, trước sau tiến vào (Đông Đông Thiên Hạ Đệ Nhất khả ái) cùng (Tiểu Thiên Hậu Mặc Khinh Hàm hậu viện hội).
Sau đó cũng không lâu lắm, (đầu nhập Khương tỷ ôm ấp đi!) cũng xin thông qua.
Nhưng khi Lý Lạc gia nhập vào sau đó, Từ Hữu Ngư mới chú ý tới, này ba cái nhóm đám người số, bề ngoài như có chút nhiều hơn a. "Tại sao Đông Đông nhóm có thể có hơn một trăm người a!" Từ Hữu Ngư không nhịn được nói, "Mặc Khinh Hàm cũng có hơn tám mươi cái, Khương tỷ nhóm có hơn năm mươi cái! Trong này không chỉ là các ngươi lớp tám người chứ?"
"Xem bộ dáng là." Lý Lạc hiển nhiên cũng chú ý tới điểm này, cho Từ Hữu Ngư đưa một cái mặc niệm ánh mắt, "Hữu Ngư tỷ, ta cảm giác được đi, ngươi tốt nhất chuẩn bị tâm lý thật tốt."
Nghe được Lý Lạc những lời này, Từ Hữu Ngư trước mặt một hắc hai mắt vừa nhắm, ngã xuống giường, cảm giác hồn đã bay xa rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận