Một Lần Nữa Cháy Lên Thanh Xuân Thời Đại

Một Lần Nữa Cháy Lên Thanh Xuân Thời Đại - Chương 54: Tốt tiểu đội trưởng là như thế nào luyện thành (length: 7855)

Trong thao trường, nam sinh cùng lớp thỉnh thoảng liếc mắt về phía hướng của Ứng Thiện Khê và Lý Lạc.
Lúc đầu, ánh mắt mọi người còn có chút địch ý, trong đầu nghĩ rằng nữ sinh xinh đẹp nhất lớp mình, làm sao có thể bị nam sinh lớp khác cạy đi được?
Nhưng rất nhanh, tin đồn liền truyền ra.
Nguyên lai người nam sinh kia là biểu đệ của Ứng Thiện Khê.
Tối hôm qua, trong phòng ngủ, Liêu Hải Lâm đã sớm buôn chuyện về đề tài này.
Lúc này, qua lời truyền miệng của mấy bạn cùng phòng, rất nhanh chuyện này đã lan rộng trong giới nam sinh.
Mà Lý Lạc đối với điều này còn không có cảm giác gì, đứng bên cạnh Ứng Thiện Khê, thấy nàng ăn gần xong, liền phủi mông đứng dậy nói: "Ta đi bên Triệu Vinh Quân lượn một chút."
"Ừ." Ứng Thiện Khê gật đầu, sau đó nói: "Cơm tối ta ở đây đợi ngươi, lát nữa cùng nhau đi nhà ăn."
"Sao ngươi cứ hay tìm ta cùng ăn cơm thế?"
"Tỷ tỷ không được giám đốc đệ đệ ăn uống cho khỏe mạnh sao?" Ứng Thiện Khê bĩu môi nói.
"Ta cảm thấy vẫn là cuộc gặp gỡ hữu hảo giữa tiểu đội trưởng lớp 8 và một thành viên bình thường lớp khác có phong cách hơn."
"Ngươi ba hoa." Ứng Thiện Khê liếc hắn một cái, khoát tay nói, "Đi đi."
Nhìn bóng lưng Lý Lạc rời đi, Kiều Tân Yến nhai chiếc bánh pudding nhỏ trong miệng, cảm thụ sự mát lạnh hiếm có trong quân huấn, không nhịn được nói: "Biểu đệ ngươi cũng thú vị đấy, lát nữa chúng ta cùng ăn cơm tối nha?"
"Ừm" Ứng Thiện Khê nhìn Kiều Tân Yến, đột nhiên trầm tư, "Tân Yến, Lý Lạc người này không được như thế đâu, không tốt như ngươi nói vậy đâu."
Kiều Tân Yến vẻ mặt cổ quái nhìn Ứng Thiện Khê: "Đã mua nước uống và bánh pudding cho chúng ta rồi, vậy còn không tốt? Cảm giác ngươi có yêu cầu hơi cao với biểu đệ thì phải."
"Ôi không phải ý đó." Ứng Thiện Khê thấy nàng dường như chỉ đơn thuần khen Lý Lạc, không có tâm tư gì khác, nhất thời bên tai ửng đỏ, "Vậy lát nữa cùng ăn cơm tối là được rồi."
Ở địa bàn của lớp 3.
Triệu Vinh Quân đang an an tĩnh tĩnh ngồi dưới đất nghỉ ngơi.
Lúc này, một nữ sinh cao ráo từ phía bên phải bước tới, tay xách hai chai nước đá, lấy ra một chai, từ phía sau Triệu Vinh Quân đánh lén, dán lên mặt hắn.
"Tê." Triệu Vinh Quân bị lạnh một hồi, nhất thời ngẩng đầu lên, nhìn người tới, "La Giai Giai, ngươi làm ta hết hồn."
"Cho ngươi này." La Giai Giai với mái tóc ngắn, tùy tiện ngồi xuống bên cạnh Triệu Vinh Quân, đưa nước trong tay qua, "Coi như là cảm ơn cái đai lưng sáng nay."
"Cám ơn." Triệu Vinh Quân nhận lấy nước đá, lặng lẽ dịch mông sang một bên, vặn nắp uống một ngụm, sau đó nói: "Bất quá cái đai lưng đó là ta nhờ bạn ta lấy cho."
"Vậy chẳng là do ngươi đưa à." La Giai Giai nói, "Ta nghe người ta nói, ở cổng mua một cái thì có giá mười tệ, còn ở trong kia thì đắt hơn những mười mấy hai mươi tệ."
"Cái người bán thắt lưng mười đồng kia là bạn ta."
"Hả?" La Giai Giai sững người.
Ngay lúc này, giọng của Lý Lạc vang lên từ phía sau hai người: "Hình như ta nghe thấy có người nói xấu ta thì phải."
Triệu Vinh Quân quay đầu lại nhìn, nhất thời nói: "Ta đây chẳng phải là đang khen ngươi đó sao."
"Chuyện bán thắt lưng, bớt lộ ra chút đi." Lý Lạc ngồi xổm xuống, nhét một chiếc bánh pudding nhỏ vào tay Triệu Vinh Quân, sau đó nhìn La Giai Giai: "Chào cậu, tôi là Lý Lạc lớp 8."
"Cậu là người bán thắt lưng ở cổng trường đó à?" La Giai Giai nháy mắt mấy cái, hiếu kỳ hỏi.
"Cậu tôi bán, không liên quan tới tôi nha." Lý Lạc lại móc ra một chiếc bánh pudding nhỏ, đưa cho La Giai Giai, "Chuyện này đừng có nói ra ngoài nha, tiền bịt miệng cho cậu đó."
"Haha, tớ không nói, tớ không nói." La Giai Giai nhận lấy bánh pudding, vừa ăn vừa hỏi: "Nhưng mà tớ thấy cậu giỏi mà, sao lại không thể nói?"
"Trời biết cái tiệm bán quần áo ở cổng đó, có chút quan hệ với lãnh đạo trường mình." Lý Lạc bĩu môi nói: "Ta đây là đoạt thức ăn trong miệng cọp, làm cho người ta kiếm ít đi mấy ngàn tệ đó, ta đâu có muốn sau này không hiểu sao lại bị chơi xấu trong trường."
Đương nhiên, loại sự tình này chủ yếu là sẽ chẳng đi đến đâu.
Suy cho cùng một năm bán thắt lưng chỉ có một lần, bà chủ tiệm bán quần áo còn việc gì phải đến tìm Lý Lạc một học sinh phiền phức.
Vả lại năm nay kiếm tiền bên đại học Tiền Giang cũng đâu ít, chỉ là cái vụ ở nhất trung thì bị Lý Lạc chặn đường rồi.
Chỉ là nhiều chuyện không bằng ít chuyện, Lý Lạc đã qua cái tuổi thích khoe mẽ, cuộc sống cấp ba cứ an phận hài lòng là chính.
Tám chuyện với Triệu Vinh Quân một hồi, trước khi đi Lý Lạc vỗ vỗ vai hắn, nháy mắt ra hiệu về phía La Giai Giai.
Triệu Vinh Quân thấy vậy, nhất thời mặt mày ngơ ngác, lắc đầu liên tục, tỏ ý mình không gần chuyện tình yêu nam nữ.
Lý Lạc thở dài, lười quản cái tên đầu gỗ này, phủi mông đi về hướng lớp 8.
Lúc này, chủ nhiệm lớp Khổng Quân Tường xuống lầu đi thị sát, vừa đến lớp 8 nhìn một cái, liền thấy ba thùng lớn để ở đó, không khỏi tò mò hỏi: "Đây là cái gì?"
"Là tiểu đội trưởng kêu người mang tới nước uống với kem." Hoa Tú Tú thấy Khổng lão sư, lập tức tiến lên báo cáo.
"Ồ, vậy à." Khổng Quân Tường liếc nhìn, thấy bên trong còn thừa lại nước uống với bánh pudding, không ít thì nhiều cũng có chút thèm.
Nhưng hắn dù sao cũng là thầy giáo, ngại chủ động cầm đồ của học sinh, cho nên cũng chỉ liếc mắt một cái rồi thu lại ánh mắt, hỏi Hoa Tú Tú mấy chuyện liên quan đến quân huấn.
Nếu không có gì đáng ngại, thì hắn lại về phòng làm việc tiếp tục thổi điều hòa đọc tiểu thuyết rồi.
Mấy ngày này quân huấn còn ở trong trường, hắn vẫn còn hưởng thụ được một chút, đợi thêm mấy ngày nữa đi đến trại lính thì chuẩn bị chịu khổ đi là vừa.
"Khổng lão sư." Lý Lạc lúc này quay về, thấy Khổng Quân Tường, liền nhanh chân đi lên phía trước, cầm chai nước với một chiếc bánh pudding: "Lão sư người cũng đổ mồ hôi rồi này, uống chút đồ đi."
"À, cảm ơn nhé." Khổng Quân Tường nhận lấy nước uống, dè dặt uống một ngụm nhỏ: "Nếu bên các em không có việc gì thì tôi về trước nhé."
"Vâng Khổng lão sư." Lý Lạc nói rồi, quay đầu cho những chiếc bánh pudding còn lại vào thùng nước, sau đó ôm thùng đi theo Khổng Quân Tường.
"Chỗ tụi em còn dư chút nước uống với kem, lát nữa bắt đầu quân huấn, tụi em cũng không ăn hết, hay là mang đến cho các thầy cô giáo khác chia nhau đi."
Khổng Quân Tường ngạc nhiên liếc Lý Lạc, sau đó cười khẽ: "Được thôi, vậy làm phiền em."
Ở phòng làm việc tầng 5, Lý Lạc an an tĩnh tĩnh chia nước uống với kem cho các thầy cô, sau đó chào Khổng Quân Tường rồi xuống lầu đi quân huấn.
Các thầy cô trong phòng làm việc cầm đồ, rối rít nhìn về phía Khổng Quân Tường.
Thầy Đinh dạy tiếng Anh cười tủm tỉm nói: "Khổng lão sư hôm nay sao vậy? Còn mời chúng ta uống nước à?"
"Đâu có phải tôi mời." Khổng Quân Tường vừa cởi mũ vừa đặt lên bàn, cười ha ha nói: "Vừa nãy là tiểu đội trưởng lớp chúng tôi, nước uống kem đều là cậu ta mua đó."
"Hả? Lớp trưởng lớp các cậu mua đồ mà cũng nghĩ đến cả bọn này nữa à?"
"Cậu ta nói mua cho bạn trong lớp, còn thừa lại uống không hết, nên mới mang tới."
"Ông tin không?" Thầy Lý dạy Toán liếc nhìn Khổng Quân Tường, "Lớp trưởng lớp ông tốt thật, biết điều đó."
"Bình thường thôi." Khổng Quân Tường khiêm tốn nói: "Chỉ là làm việc khá khiến người ta bớt lo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận