Liếm Cẩu Phản Diện Chỉ Nghĩ Cẩu , Nữ Chính Không Theo Sáo Lộ Đi

Chương 1394: Cái này lão đăng biết nói chuyện a

Chương 1394: Lão già này biết nói chuyện đấy.
Khương Tiểu cẩu cười lạnh: "Mất mối làm ăn lớn này rồi, Lục Văn không lo lắng à?"
"Hắn lo thì được gì? Lúc đó người của Thiết Xích Quân, người của Thiên Võng, còn có ta đều có mặt. Người không có quyền lên tiếng nhất chính là hắn!"
Quỷ Hỏa lang quân nói: "Khế đất là mấu chốt, điện hạ, chỉ cần chúng ta lấy được khế đất, mảnh đất kia sẽ do chúng ta định đoạt!"
Khương Tiểu cẩu lắc đầu: "Không đúng, ta không có cách nào làm ăn buôn bán, thân phận của ta không được. Với lại, Thiết Xích Quân cùng Thiên Võng dám ngang nhiên làm loại chuyện buôn bán này sao?!"
"Thiết Xích Quân là dựa vào mối quan hệ với Lục Văn đó, mà Thiên Võng sau lưng là Hoắc Văn Đông!"
Khương Tiểu cẩu gật gật đầu: "Thế này thì hợp lý... à, thì ra đều có người chống lưng."
"Đúng vậy!" Quỷ Hỏa lang quân nói: "Ta thấy, chúng ta hợp tác với Lục Văn, lấy được khế đất rồi, cùng hắn chia chác! Nếu được thì chia năm năm, nếu thật sự đạt đến mức vạn ức, chúng ta cũng có mấy ngàn ức vào túi! Nửa đời sau không cần phải làm gì cả."
Khương Tiểu cẩu giận dữ nói: "Không hợp tác với hắn! Để Lục Văn kiếm mấy ngàn ức, hời cho hắn à! Lão tử là điện hạ Khương gia, còn sợ không tìm được người giàu có hợp tác hay sao?"
"Vâng... vâng..."
Khương Tiểu cẩu nói: "Mấu chốt là khế đất, với lại, ngươi nói ba lão già là có ý gì?"
"Là ba lão già giữ khế đất ấy!"
"Người đâu?"
"Ta bắt lại được một người rồi!"
"Đồ hỗn trướng!"
Khương Tiểu cẩu kích động, mắng xong liền ho khan: "Ngươi mẹ nó... Khụ khụ... Khụ khụ... Sao không bắt hết về!?"
Quỷ Hỏa lang quân vẻ mặt cầu xin: "Không có cách nào mà, ba nhà đều đánh đỏ mắt, liều mạng cả! Đem cả ba về căn bản không thực tế..."
Khương Tiểu cẩu bực bội không ngừng: "Vì sao không gọi chi viện? Ta mẹ nó... Khụ khụ... Mang thêm người đi, đám Thiên Võng, Thiết Xích Quân, dám cướp người với lão tử à!?"
"Không kịp, sự cố xảy ra bất ngờ! Nếu không Lục Văn có thể nháo nhào thế này sao, đoán chừng giờ đang ở nhà nháo tâm không biết thế nào đấy!"
Khương Tiểu cẩu nói: "Thế người ngươi bắt kia, rốt cuộc có khế đất hay không?"
"Ta thẩm vấn ngay đây."
"Nhanh lên, cho ra kết quả! Nếu không ta lập tức đi tìm người, tới tìm đám tạp nham Thiên Võng và Thiết Xích Quân đòi người!"
"Vâng!"
Quỷ Hỏa lang quân vừa định đi, Khương Tiểu cẩu nói: "Đợi một chút! Mang hắn đến đây, ta tự mình thẩm vấn."
"Vâng."
Chỉ lát sau, Địa Sát Công bị người dẫn vào, vừa vào đã một bộ mặt mờ mịt, nhìn ai cũng không nhận ra.
Khương Tiểu cẩu nhìn hắn: "Tên là gì?"
Địa Sát Công lắc đầu: "Không biết."
Khương Tiểu cẩu cười: "Không biết à?"
Địa Sát Công nói: "Ta quên mất rồi."
Khương Tiểu cẩu sửng sốt, giọng nói này sao nghe quen vậy?
"Khế đất ở trên người ngươi?"
Địa Sát Công lắc đầu: "Không có."
"Thật không có?" Địa Sát Công nói: "Ta để ở nhà."
Khương Tiểu cẩu bật cười, Quỷ Hỏa lang quân cũng cười theo.
Khương Tiểu cẩu gật gật đầu: "Thì ra là một lão già thật thà. Ách... Lão nhân gia, bán khế đất này cho ta đi."
Địa Sát Công lắc đầu: "Không bán."
"Ồ? Vì sao?"
"Bọn họ nói cái khế đất này có nhiều nhiều tiền, mua bán lớn lắm, tùy tiện không thể bán."
Khương Tiểu cẩu nói: "Mua bán lớn với ông thì có liên quan gì, ông giờ bị chúng ta bắt đến rồi có đúng không? Chúng ta không bắt ông, thì cũng có người khác bắt. Bọn họ sẽ đánh ông, ngược đãi ông, thu thập ông, đến khi ông giao khế đất ra mới thôi."
Địa Sát Công nói: "Vậy phải làm sao?"
Khương Tiểu cẩu nói: "Bán khế đất cho ta đi."
"Bán cho ngươi? Ngươi có thể cho ta thật nhiều thật nhiều tiền sao?"
Khương Tiểu cẩu cười: "Đương nhiên."
"Ta muốn nhiều lắm đó!"
"Không thành vấn đề."
Quỷ Hỏa lang quân vừa muốn lên tiếng, bị Khương Tiểu cẩu ngăn lại: "Lão nhân gia, ông ra giá đi, ta không trả giá."
"Ta... ta muốn mười ức!"
Quỷ Hỏa lang quân ngay tức khắc nổi giận: "Ông mẹ nó nghĩ đến tiền phát điên à!? Lão già chết tiệt, ta một chưởng đánh chết ông..."
"Ai ai ai..." Khương Tiểu cẩu ngăn lại hắn: "Người ta muốn mười ức, chúng ta đưa mười ức là được, chúng ta đang làm ăn, chứ không phải là chặn đường cướp của."
"Nhưng mà... mười ức thì có phải quá hời cho hắn..."
"Nói nhảm! Người ta có khế đất, đó là giao dịch!"
"Vâng, thiếu chủ."
Địa Sát Công lại nói: "Ta muốn tiền mặt."
Quỷ Hỏa lang quân vén tay áo lên: "Ta thấy ngươi như tiền mặt ấy, ta một chưởng ta..."
"Ồn ào!" Khương Tiểu cẩu trừng mắt liếc Quỷ Hỏa lang quân, cười đối Địa Sát Công nói: "Lão nhân gia, mười ức... Nhiều lắm, một người cầm không hết."
"Vậy làm sao? Ta dùng xe tải."
Khương Tiểu cẩu nói: "Thế này đi, ta đổi hết ra đô la Mỹ cho ông, như vậy thì khoảng một trăm bốn mươi triệu, chắc cũng phải cần ít nhất mười cái va li mới đựng nổi."
"Được! Tiền vali ngươi phải trả."
Khương Tiểu cẩu gật đầu: "Không thành vấn đề."
"Tiền xe tải cũng phải do ngươi trả."
"Cũng không có vấn đề."
Địa Sát Công nhẹ nhàng thở ra: "Vậy đi đi, chúng ta đi lấy tiền!"
Khương Tiểu cẩu nói: "Phải gọi điện trước, tìm đến ngân hàng quốc doanh."
"Thật là phiền phức."
"Không phiền, hôm nay giải quyết là được."
Trong ngân hàng quốc doanh, mấy nhân viên bảo an vũ trang bảo vệ xe chở tiền, hơn chục cái rương lớn, theo thứ tự được đưa lên xe.
Quỷ Hỏa lang quân nhìn mà tức: "Điện hạ, nhiều tiền như thế, thật sự cho lão già đó à?"
Khương Tiểu cẩu cười, nhìn Quỷ Hỏa lang quân: "Không cho hắn tiền, hắn ngoan ngoãn giao khế đất ra chắc?"
"Chẳng lẽ... chúng ta quá dễ dãi với hắn?"
"Vì vậy, không thể để hắn chiếm tiện nghi được."
"A?"
Khương Tiểu cẩu khoác vai Quỷ Hỏa lang quân: "Lát nữa, chúng ta lái xe, chở tiền đi lấy khế đất, lấy được khế đất rồi... Thành phố này, mỗi ngày cũng có nhiều lão già chết mà?"
Quỷ Hỏa sửng sốt: "Điện hạ, cao tay quá! Ồ, chỉ là dỗ dành hắn thôi, giao ra khế đất rồi, sau đó chúng ta xử hắn, lại mang tiền về. Hắc, tiền này làm sao mà chở ra được thì cũng chở về được!"
Khương Tiểu cẩu nói: "Đối với hắn cứ đánh với mắng thì mất thời gian tốn sức, trước khi lấy được khế đất, mọi điều kiện của hắn chúng ta đều có thể đáp ứng. Lấy được khế đất rồi, hắn vẫn còn là người à?"
"Ha ha ha! Điện hạ, ngài thật là tuyệt!" Quỷ Hỏa nói: "Ta sẽ chơi chết hắn!"
"Ừm, làm cho sạch sẽ một chút. Nếu vụ làm ăn này thành công..."
Khương Tiểu cẩu nhìn Quỷ Hỏa: "Nửa đời sau của ngươi, có thể dùng tiền nằm trên đống mà tiêu xài."
Quỷ Hỏa hưng phấn vô cùng: "Đó cũng là nhờ sự lãnh đạo của điện hạ, nhờ sự quan tâm của ngài, nhờ sự giáo dục của ngài, nhờ sự..."
"Đi thôi." Khương Tiểu cẩu giục: "Ngươi nhìn cái lão già kia kìa, vui vẻ như ôm con trai ấy."
"Cái thứ con trai nào mà có giá trị mười ức thế!"
Khương Tiểu cẩu mỉm cười, ho khan hai tiếng: "Chúng ta cứ làm chút trò hài đen đi. Đợi đến khi chơi chết hắn, đốt mười ức tiền giấy cho hắn đi."
"Ha ha ha ha, không vấn đề, tự tay ta làm!"
Khương Tiểu cẩu gật đầu: "Vụ buôn bán vạn ức... Ha, có vụ làm ăn lớn này rồi, ta xem đám lão ngoan cố Khương gia kia, còn dám đuổi ta ra khỏi Khương gia nữa không!"
Lúc này một cao thủ chạy tới: "Điện hạ, lão già đó đòi tự mình lái xe, nói là... tâm trạng đang tốt."
Khương Tiểu cẩu trợn mắt: "Cứ để hắn lái. Trước khi lấy được khế đất, hắn muốn làm gì cứ để hắn làm cái đó. À... Lấy được khế đất rồi thì tính sau."
"Vâng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận