Liếm Cẩu Phản Diện Chỉ Nghĩ Cẩu , Nữ Chính Không Theo Sáo Lộ Đi

Chương 1332: Gian thương chất vấn

Một thiếu niên ngẩng cao đầu bước vào cửa, cười ha hả.
Quỷ Hỏa lang quân đứng lên: "Khương thiếu, ngài đến muộn."
Khương Tiểu Cẩu cười ha ha một tiếng: "Quỷ Hỏa lang quân, công chúa điện hạ, đã lâu không gặp!"
Liễu Như Yên căng thẳng: "Người của Khương gia sao lại ở đây!?"
Lục Văn tức giận gầm lên một tiếng: "Còn chưa rõ sao!? A ha ha ha ha..."
Quỷ Hỏa lang quân nhìn Lục Văn: "Ngươi bị bệnh à!? Lúc thì kinh lúc thì hét!?"
Khương Tiểu Cẩu nhìn Lục Văn, cười.
Lục Văn cũng cười: "Huynh đệ! Rốt cuộc cũng đợi được ngươi!"
Liễu Như Yên nhìn Lục Văn: "Ngươi cũng quen người của Khương gia!?"
Lục Văn nhìn Liễu Như Yên: "Đương nhiên! Ta với hắn là huynh đệ!"
Khương Tiểu Hầu cau mày: "Không phải nói là bắt được Long Ngạo Thiên rồi sao?"
Quỷ Hỏa lang quân sững sờ: "Hắn... Không phải Long Ngạo Thiên!?"
"Không sai!" Lục Văn nói: "Mù mắt chó các ngươi rồi! Lão tử không phải Long Ngạo Thiên, là Lục Văn! Là anh em kết nghĩa với Khương Tiểu Hổ! Bởi vì ta kết nghĩa với Khương Tiểu Hổ, cho nên ta và Khương Tiểu Cẩu cũng là anh em! Đúng không cẩu ca!"
Khương Tiểu Cẩu sắc mặt tái mét: "Hắn quen biết ca ta, hắn thấy ta với các ngươi, không thể giữ hắn lại."
Lục Văn ngây người: "Cẩu ca, ngươi nói gì vậy!? Ta có thấy gì đâu!"
Khương Tiểu Cẩu nhìn Quỷ Hỏa lang quân: "Về sau chuyện này tự mình làm cho rõ ràng rồi báo lại cho ta! Mẹ nó chậm trễ công việc! Xử lý hắn! Làm cho sạch sẽ một chút!"
Quỷ Hỏa lang quân quay đầu nhìn Lục Văn: "Ngươi không phải Long Ngạo Thiên!?"
Lục Văn nói: "Cũng có thể là, ta... Nhân vật nào cũng có thể đóng. . . Chỉ là. . . Mọi người có gì từ từ nói, đừng manh động mà!"
Quỷ Hỏa lang quân nhìn Liễu Như Yên: "Ngươi còn dám lừa chúng ta!?"
Liễu Như Yên nhíu mày: "Không phải các ngươi cũng gạt ta sao? Ai cũng như ai cả thôi."
Quỷ Hỏa vung tay lên: "Xử lý hắn!"
"Ta xem ai dám!?" Liễu Như Yên nói: "Đừng quên, ta có thể là người của Thiên Vũ tộc, hơn nữa còn không thiếu tiền đâu!"
Quỷ Hỏa lang quân nói: "Công chúa, hắn không phải Long Ngạo Thiên, giữ lại không có tác dụng! Lại còn quen người Khương gia, cẩu ca đã thấy hắn rồi! Giết hắn đi, hợp tác của chúng ta vẫn tiếp tục được, hắn không quan trọng!"
Lục Văn khẩn trương: "Cẩu ca! Ta có mối làm ăn lớn mười tỷ! Mười tỷ!"
Khương Tiểu Cẩu đã đi đến cửa, lại đứng lại, quay đầu: "Nói xem."
Lục Văn nói: "Ngài. . . Quay lại rồi sao! Sao mà nói được trong tình hình này?"
Khương Tiểu Cẩu quay lại.
Lục Văn vừa muốn tiến lên, thì võng nhanh chóng dùng dao kề cổ Lục Văn, giận dữ nói: "Không được nhúc nhích!"
Lục Văn nhìn hắn: "Mẹ nó ngươi có phải bị ngốc không?!"
Võng giận dữ nói: "Công chúa có lệnh, ngươi dám làm loạn, liền giết ngươi!"
Lục Văn tức gần chết: "Tình huống thay đổi rồi! Còn chưa đủ sao!? Giờ bại lộ rồi! Người ta đều biết rồi! Không cần ngươi, tất cả mọi người muốn giết ta!"
Võng hơi không hiểu: "Ta không quản, tóm lại ngươi dám động, ta liền chém chết ngươi!"
"Đồ nhà quê nhà ngươi! Công chúa, ngươi nói cho hắn rõ ràng đi."
Liễu Như Yên rất phiền muộn.
Thế cục phức tạp.
Thân phận của Lục Văn bại lộ, may là những người còn lại dường như không biết việc hắn có thể mở bốn đóa Tử Vong Chi Viêm, có lẽ... Vẫn còn cơ hội.
Nhưng mà dù thế nào, lấy sinh mạng của hắn ra áp chế là vô lý, bởi vì bọn họ ban đầu vốn đã muốn xử lý hắn rồi.
Mối làm ăn mười tỷ. . . Hắn đúng là có can đảm mà nói phét!
Liếc mắt ra hiệu cho thủ hạ.
Võng có chút không hiểu: "Cái gì?"
"Ý là bảo ngươi nhanh trí lên một chút! Tránh ra một bên!"
Lục Văn đẩy dao của hắn ra, giơ tay lên, khom người: "Cẩu ca!"
Khương Tiểu Cẩu ngồi ở vị trí chủ tọa, không nhịn được nói: "Gọi ca là được."
Lục Văn tiến đến trước mặt, thấy Khương Tiểu Cẩu rút một điếu thuốc, nhanh tay chộp lấy hỏa kế trên bàn, châm thuốc cho hắn.
Khương Tiểu Cẩu nhìn Lục Văn, không cần nhìn kỹ cũng biết người này chẳng ra gì.
Lục Văn châm cho hắn xong, mình cũng rút một điếu, châm lên.
Rít một hơi, kéo Quỷ Hỏa lang quân: "Ngươi ngồi sang một bên đi! Đi! Đi đi, mẹ nó ngươi đi đi! Chúng ta muốn bàn chuyện làm ăn mười tỷ mà tai ngươi bị nghét à!?"
Quỷ Hỏa lang quân vừa định nổi giận, thấy Khương Tiểu Cẩu nhìn mình, đành nén giận đứng dậy.
Tức chết đi được!
Mới vừa rồi còn như chó chết để cầu xin sống, bây giờ lại còn lôi kéo người ta. . .
Quỷ Hỏa lang quân đứng lên, phục vụ viên nhanh chóng đến giúp hắn dọn bộ đồ ăn.
Khương Tiểu Cẩu nghịch quạt, cũng không nhìn Lục Văn: "Nói đi Lục tổng, mối làm ăn mười tỷ, định thế nào?"
Lục Văn kéo ghế đến gần hơn chút nữa.
Khương Tiểu Cẩu nhăn mặt, nhìn Lục Văn.
"Ca, ta ở Tuyết Thành có một hạng mục."
"Ừm."
"Rất lớn!"
Lục Văn dang hai cánh tay ra khoa tay múa chân: "Lớn lắm đó!"
Khương Tiểu Cẩu buồn bực liếc nhìn, nhìn thoáng qua đồng hồ: "Một phút, không nói rõ ràng. . ."
Khương Tiểu Cẩu nhìn Lục Văn, vừa định đặt tay lên vai hắn: "Vậy thì khỏi cần nói."
"Hiểu rồi."
Lục Văn nói: "Khu vui chơi Giải Trí Thành! Khu vui chơi Giải Trí Thành cỡ lớn! Tổng vốn đầu tư hơn trăm tỷ, lợi nhuận ròng hàng năm dự đoán phải tầm mười mấy tỷ!"
"Đầu tư hơn trăm tỷ, mỗi năm chỉ thu mười mấy tỷ? Vậy chẳng phải mất mười năm mới thu hồi vốn?"
"Không đến đâu!" Lục Văn nói: "Có thể niêm yết trên sàn chứng khoán đấy! Không cần đến ba năm đã thu hồi vốn rồi!"
Quỷ Hỏa lang quân ở một bên lầm bầm: "Điện hạ đừng có dễ tin, cái thằng nhóc này miệng còn nhanh hơn cả tàu hỏa, chắc là đồ lừa đảo đó. Hơn trăm tỷ? Ha, thật coi tiền là gió lớn thổi tới à?"
Lục Văn quay đầu nhìn hắn: "Cho ngươi mười tỷ, ngươi chia ra đầu tư vào mười hạng mục, lãi suất mỗi năm 7.5% đến 9.3%, lỗ ba cái kiếm được bảy cái, trừ thuế má, thủ tục, chi phí, nhân công, tiền thuê sân bãi, tiền điện nước mạng internet. . . Thêm vào hai hạng mục trở thành bùng nổ, lợi nhuận đạt đến 13%. Thu vào bao nhiêu? Phải nộp thuế bao nhiêu?"
"Hả?"
Lục Văn nói: "Hỏi ngươi đó! Nói đi! Sao không nói? Cái phép tính lợi nhuận đơn giản này, thư ký của ta dùng máy tính một chút là ra ngay kết quả, bạn gái ta Lãnh Thanh Thu thì vừa nghe ta nói xong là đã tính ra rồi. Sao ngươi vẫn chưa nói?"
"Ngươi. . . Ta. . ."
"Không nói ra được?" Lục Văn nói: "Không nói ra được thì ngậm miệng vào, cái này ba phút tính ngươi còn tính toán với ta hay sao? Hay là đang tính toán thời gian của cẩu ca?"
Khương Tiểu Cẩu bực bội nói: "Gọi ca là được."
Lục Văn nói: "Biết rõ nói chuyện làm ăn mười tỷ thì thời gian quý giá cỡ nào không? Ngươi cứ xen vào nói, mỗi phút chậm trễ thì cẩu ca mất bao nhiêu tiền, tính ra được không? Tính cho ta nghe thử coi!"
Quỷ Hỏa lang quân mặt nghẹn đỏ bừng, thở phì phò không lên tiếng.
Liễu Như Yên nheo mắt, tính toán nên làm gì tiếp theo.
Khương Tiểu Cẩu nghe Lục Văn nói một tràng, trong lòng cũng kinh ngạc: Nghe nói thằng nhóc này là gian thương, xem ra làm gian thương cũng phải có chút bản lĩnh.
Sắc mặt dịu đi một chút, dùng quạt gõ lên bàn: "Bàn chính sự đi! Quỷ Hỏa ngươi đừng có xía vào!"
Lục Văn quay người: "Cẩu ca, thật ra thì ta. . ."
Khương Tiểu Cẩu quạt trực tiếp đập vào đầu Lục Văn, giận dữ nói: "Gọi ca! Là được rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận