Liếm Cẩu Phản Diện Chỉ Nghĩ Cẩu , Nữ Chính Không Theo Sáo Lộ Đi

Chương 1244: Nhượng bộ

Ma lão biết rõ, đây là một cuộc đàm phán, mà Lục Văn, đã chiếm thế chủ động. Hắn không chết, chính mình liền phiền phức. Lục Văn ba người mặc quần áo xong. Lục Văn âu phục phẳng phiu, Long Ngạo Thiên ra dáng, Triệu Nhật Thiên nước đũng quần tè ra quần... Long Ngạo Thiên nhìn Triệu Nhật Thiên, trong lòng nghĩ: Cái đồ chơi này, cho hắn y phục tốt đều lãng phí, mặc long bào hắn cũng không giống thái tử! Triệu Nhật Thiên nhìn Long Ngạo Thiên: Hừ, cẩu thí không phải, sớm muộn gì chơi chết ngươi. Lục Văn nhìn Ma lão: "Ma lão, thiết bị xuống giếng, hoàn cảnh, công tác an toàn, đào hầm lò cùng tình hình khai thác... ta đều thấy rồi. Nhưng chuyện này xảy ra, dư luận một ngày lên men... Sẽ có một nhóm người ngã ngựa phải không?" Ma lão đổ mồ hôi: "Văn à, nghe ta giải thích..." "Ma lão là người làm đại sự, đủ hung ác." Lục Văn cười nói: "Tự tay chôn nhiều người như vậy, dám tạo ra sự cố hầm mỏ, dự tính đều nghĩ tốt rồi, kết quả điều tra cuối cùng là Lục Văn ta ra vẻ hiểu biết, ở dưới giếng chỉ huy mù quáng, dẫn đến sự cố xảy ra à?" "Văn, thật là ngoài ý muốn..." "Có phải ngoài ý muốn hay không, chỉ cần bắt được mấy người đứng sau giật dây kia, nhất định có người có thể mở miệng. Nếu ta chết thì sự tình sẽ theo các ngươi thao tác, ván này các ngươi còn có thể ăn nhiều năm nữa. Nhưng đáng tiếc là, ta còn sống. Ta sống sót, người thao tác nhất định là ta, Ma lão, ông tin không?" "Văn, sự việc đến nước này, chúng ta... Hay là nên bàn biện pháp giải quyết đi." "Tốt!" Lục Văn đột nhiên gằn giọng, dọa Ma lão khẽ run rẩy. Lục Văn nói: "Ta muốn nhận thầu ba mươi mỏ trong danh sách, giá phải giảm 5%. Ma lão, Lục Văn ta một cái mạng, không, là nhiều người như vậy các ngươi, nhiều mạng như vậy, không đắt đâu nhỉ?" Ma lão hiểu rõ, hiện tại Lục Văn, thực sự có trăm phương ngàn cách chơi chết hắn. Chỉ riêng cái vụ tai nạn hầm mỏ nhân tạo này thôi cũng đủ để hắn và đám thuộc hạ ngồi tù mọt gông. Lục Văn nói không sai, hắn chết rồi, sự tình sẽ theo ý mình điều khiển. Tiền bạc lên tiếng, tất cả mọi người đều thống nhất quan điểm, rằng Lục Văn làm trái quy định an toàn, tiến hành thao tác không đúng quy trình, dẫn đến sự cố. Chính mình ở Tịnh Châu nhiều năm như vậy, chuyện này từ trên xuống dưới đều có thể xử lý êm xuôi. Nhưng hiện tại Lục Văn sống sót, ý nghĩa hoàn toàn khác. Thể lực của hắn quá lớn, Lục Văn mà sống sót, chuyện này không thể đè xuống được. Không ai dám dính vào. Lục Văn còn sống, vụ việc này ở trên, mình không có lấy một người bạn, mọi người đều sẽ lo giữ mình, thậm chí còn phản bội mình. Ma lão thở dài: "Văn à, cậu thắng rồi. Chuyện Tịnh Châu, sau này do cậu định đoạt, ta..." Ma lão lắc đầu: "Nên về hưu thôi." "Ai da Ma lão!" Lục Văn nói: "Tôi Lục Văn đến Tịnh Châu là để kết giao bạn bè, không phải để phá hoại. Ngài đức cao vọng trọng, chỉ cần ngài cho Văn một cơ hội, thực ra cơ hội hợp tác về sau của chúng ta rất lớn! Sau này, chúng ta khởi công nhà máy, làm xây dựng cơ bản, lập đại học, làm giao thông, xây xưởng thép, luyện đồng sắt, mở rộng lâm nghiệp, phát triển công nghiệp nhẹ... Ma lão, vì chút lợi nhỏ trước mắt, ngài bóp chết Văn, có đáng không?" Ma lão đều kinh ngạc: "Văn, cậu thực sự muốn... Cậu biết khó đến mức nào không? Cần nhiều tiền lắm!" "Ma lão, tôi Lục Văn là người thế nào, ông không biết sao?" Lục Văn cười nói: "Tôi từng làm ăn thua lỗ đó, ông cứ đi Tuyết Thành hỏi thăm xem!" Ma lão giật mình. Lục Văn khoác vai hắn: "Tôi không phải thổ phỉ đến cướp của, tôi là cái ví tiền biết đi! Ma lão, cùng nhau làm giàu, ánh hào quang cuối cùng của đời ông, có thể sẽ nhiều hơn cả đời ông kiếm được đấy! Tụi con cháu nhà ông có thành tỷ phú nghìn tỷ hay không, đều nhờ vào bước này của ông đó!" Ma lão nhìn Lục Văn, ông ta thực sự cảm động. Nắm chặt tay Lục Văn: "Văn, đừng nói nữa, ta... Ta hồ đồ rồi!" "Ma lão, chúng ta là bạn bè đúng không?" "Văn... Cậu... Xin cậu cho tôi cúi đầu!" ... Bên ngoài mọi người đều lo lắng vô cùng. Bọn họ không ai ngờ tới sự tình lại ra nông nỗi này, chạy trốn còn không dám chứ nói gì. Đều đứng ở cửa chờ tin tức. Bọn họ đều gửi gắm hi vọng vào uy nghiêm của Ma lão, có thể áp chế Lục Văn, đem sự việc này dẹp xuống; hoặc là trí tuệ của Ma lão có thể giải quyết Lục Văn, để hắn không truy cứu nữa... Ít nhất, cũng ném ra mấy con dê thế tội để đại đa số mọi người vẫn có thể tiếp tục ngồi lại trên bàn chơi. Có những người ít thế lực thì lo lắng mình sẽ là con dê thế tội cuối cùng. Cánh cửa mở ra, Lục Văn đỡ Ma lão đi ra, cả hai chuyện trò vui vẻ. Ma lão nói: "Văn à, đừng tiễn, đừng nói đến chuyện khác, tôi Ma lão mà gào lên một tiếng, ở Tịnh Châu này, không ai dám không cho cậu mặt mũi!" "Ma lão à!" Lục Văn nhiệt tình nói: "Vậy tôi có thể trông cậy vào ngài rồi!" "Đều là người một nhà cả, khách khí làm gì? Cậu nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng để bị cảm, về nhớ lái xe chậm chút thôi, dân Tịnh Châu còn trông cậy vào cậu đó! Chúng tôi ai cũng đều trông cậy vào cậu đấy!" "Tôi nghe Ma lão ạ!" Tất cả mọi người đều giật mình. ... Tiễn Ma lão đi, Lục Văn trở về phòng ăn, đóng cửa lại, ngồi lên ghế, thở phào nhẹ nhõm. Cởi cúc áo sơ mi ra, hô hấp cũng thông thả hơn rất nhiều. Lúc này Triệu Nhật Thiên đi tới: "Lục Văn, tôi... không hiểu, tôi muốn bẻ tay hắn, sao anh lại ngăn tôi? Còn nữa, có phải do hắn phái người hại chúng ta không? Tại sao anh còn cười nói với hắn? Tại sao không để tôi đánh chết hắn?" Đường Y Y đứng bên cạnh lạnh lùng nói: "Vì bọn họ đã đạt thành giao dịch bẩn thỉu rồi, lợi ích thật lớn, có thể che mờ thù hận, có thể che giấu lương tri, thậm chí có thể để kẻ thù ôm nhau thân thiết như người một nhà." Cửa phòng mở ra, Lạc Thi Âm và Thích Mỹ Thược bước vào. "Lang quân." "Ừ." Lục Văn nói: "Mỹ Thược, ngày mai chúng ta sẽ cùng tập đoàn khai thác mỏ, bộ phận an toàn, Bộ Công Thương, phòng thương mại... mở cuộc họp liên tịch, sau cùng ký kết hiệp nghị chính thức, cô lập tức đi chuẩn bị, liên hệ tập đoàn Đại Thánh, tìm Lý Mỹ Cầm, để cô ta khẩn trương làm việc, chuẩn bị tất cả chu đáo." "Vâng!" "Thi Âm. Cô phụ trách liên hệ chuyện vụ bên này, cùng với liên hệ Liên Minh Nhân Loại tập đoàn Tường Vân, về hội nghị ngày mai, đêm nay trước 12 giờ cần phải quyết định xong, trước 8 giờ sáng mai, phải chuẩn bị giải quyết tất cả công tác." "Vâng!" Lục Văn nói: "Triệu Cương." "Lục tổng!" "Chuẩn bị quần áo cho tôi mặc ngày mai, quà tặng cá nhân cho các cấp quan chức, cùng với quà kỷ niệm, cậu đi mua sắm đi, nhanh lên. Ngay tại địa phương Tịnh Châu này thôi, trước buổi sáng ngày mai cần phải giải quyết xong." "Vâng, Lục tổng." Lục Văn đã an bài mọi việc xong xuôi, đi đến cửa sổ, nhìn ra bên ngoài những chiếc xe đều xám xịt lái đi, vẻ mặt nghiêm nghị. Triệu Nhật Thiên đi tới: "Anh vẫn chưa trả lời tôi mà! Vì sao chứ? Cái lão Ma đó, đúng là đồ cặn bã, cầm thú mà! Bây giờ chúng ta đánh chết hắn, cũng giống như đánh chết con chó không hơn không kém! Dù để cảnh sát bắt hắn cũng được mà, loại người như hắn, đáng phải ngồi tù cả đời!" Lục Văn nhìn Triệu Nhật Thiên, quay sang nhìn Đường Y Y, Đường Y Y cũng đang thất vọng nhìn mình. Lục Văn cười. "Bắt hắn, giết hắn, đều dễ thôi mà." Lục Văn hỏi Triệu Nhật Thiên: "Tịnh Châu làm gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận