Đỉnh cấp rể quý - Trần Phong

Đỉnh cấp rể quý - Trần Phong - Chương 730: Thuốc gene (length: 8044)

Khác với sự thong dong của Trần Phong, trong lòng Hồng Dịch hoảng sợ, anh ta không ngờ Trần Phong lại có thể bất phân thắng bại với anh ta, phải biết chiêu này của anh ta dù không phải tuyệt chiêu, nhưng cũng chỉ kém tuyệt chiêu một chút, nhưng không ngờ Trần Phong lại đỡ được, hơn nữa có vẻ không hề tốn sức, việc này sao có thể khiến anh ta bình tĩnh được.
Phải biết anh ta là truyền nhân của võ học cổ đó, võ học cổ và võ học hiện đại so sánh với nhau, có thể nói là căn bản không cùng đẳng cấp.
Võ học hiện đại hơi kiểu ăn xổi, rất nhiều võ sĩ căn bản chưa đạt tiêu chuẩn đã cưỡng ép đột phá, bước vào cảnh giới tiếp theo, người làm như vậy đều ham danh hão.
Dù người đó đã đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, nhưng nếu gặp giai đoạn đầu Hóa Kình võ học cổ, không ngoa mà nói, người đó sẽ bị đ·á·n·h cho tơi bời.
Võ học cổ không đầu cơ trục lợi, mỗi cảnh giới, mỗi bước đều cực kì nghiêm ngặt, chỉ sau khi hoàn thành hết giai đoạn này, mới bước vào cảnh giới tiếp theo.
Lee Chang Hee và Ron trước đó, căn bản không thể so với Hồng Dịch, nếu không phải như vậy thì Hồng Thiên Bá - sư phụ của anh ta cũng không tự tin để Hồng Dịch càn quét thế hệ trẻ giới võ thuật Hoa Hạ.
Hồng Dịch là truyền nhân võ học cổ, lại còn đạt cảnh giới giai đoạn giữa Hóa Kình, những tưởng có thể đánh bại Trần Phong hoàn toàn, nhưng lúc này không ngờ lại ngang cơ, anh ta phải chấp nhận chuyện này thế nào?
Hồng Dịch còn chưa hết kinh ngạc, bỗng nhiên tiếng xé gió vang lên, có thể thấy sức một cú này mạnh cỡ nào.
Trong khi Hồng Dịch đang ngẩn người, Trần Phong không bỏ qua cơ hội tốt này, trực tiếp tung một cú đá vòng cầu, cực mạnh.
Với kẻ địch như Hồng Dịch, Trần Phong không kiêng kị cái gọi là ánh mắt người đời, có thể g·i·ế·t đối phương thì anh sẽ không từ thủ đoạn nào.
Hồng Dịch giật mình, vội vàng ra tay đỡ, sau khi hai người tiếp xúc, Hồng Dịch chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh cực lớn truyền tới, tay bị chấn đến tê dại, nhân cơ hội này bóng dáng Hồng Dịch lắc một cái, giảm lực của cú đá này.
Sau khi bóng Hồng Dịch dừng lại, trong nháy mắt lại xông vào Trần Phong, gần như chỉ chớp mắt đã đến bên cạnh Trần Phong, tay phải khom lại thành móng vuốt, nhắm thẳng vào tim Trần Phong.
Nếu như tóm trúng thì không c·h·ế·t cũng t·à·n p·h·ế.
Chỉ có điều người anh ta gặp là Trần Phong, kinh nghiệm chiến đấu của Trần Phong cực kì dày dặn, hơn xa tưởng tượng của anh ta, chỉ thấy Trần Phong đập tay một cái, trực tiếp đ·á·n·h vào tay Hồng Dịch, thay đổi hướng tấn công của anh ta, sau đó Trần Phong siết nắm đấm một tay, dù không dùng tuyệt chiêu Đoản Sơn Hà, nhưng chiêu này cũng là s·á·t chiêu, đ·á·n·h thẳng vào chỗ hiểm của Hồng Dịch.
Cảm giác nguy cơ của Hồng Dịch chợt xuất hiện, nội kình bắt đầu khởi động khiến tốc độ tăng cao, muốn tránh chỗ hiểm.
Việc anh ta rút lui khiến anh ta mất hoàn toàn thế chủ động, còn Trần Phong lại kiểm soát chiến cuộc cực kì tuyệt diệu, thấy Hồng Dịch lùi lại, anh ép s·á·t đối phương, hai người một lùi một tiến, một c·ô·n·g một thủ, Trần Phong xoay chuyển tình thế, nắm giữ quyền chủ động, triển khai tấn công như vũ bão với Hồng Dịch.
Chiêu thức của Trần Phong nhiều, hơn nữa cực kì khéo léo ép sát từng bước, không cho đối phương cơ hội nghỉ ngơi, chiêu thức bình thường vào tay anh thì biến hóa đa dạng, bỗng chốc rối mắt đến mức khán giả cũng không nhìn rõ chiêu thức của anh.
Nhìn lại Hồng Dịch lùi lại từng bước, bị Trần Phong đ·á·n·h áp đảo, dù nói không chật vật như Lee Chang Hee, Ron, nhưng lúc này anh ta cũng chẳng khá hơn mấy.
Hồng Dịch nghiến răng vất vả ngăn chặn công kích, màn tấn công của Trần Phong dù không gây tổn thương nghiêm trọng với anh ta, nhưng lúc này lại bám riết anh ta, khiến anh ta không thể phân thân, càng không thể phản công.
Thời gian trôi qua từng chút một, tâm trạng Hồng Dịch ngày càng mất bình tĩnh, tình hình tiếp tục xấu đi, anh ta đã tiêm thuốc gene, hơn nữa trước khi khai cuộc đã nâng khí thế lên đỉnh cao, nhưng dù như vậy vẫn không trực tiếp g·i·ế·t được Trần Phong.
Tình hình cực kì không ổn, thuốc gene nâng cao năng lực chiến đấu là trong điều kiện tiêu hao thể lực, hơn nữa có giới hạn thời gian, đợi mất đi kích thích của thuốc gene, kết cục của anh ta ngoài c·h·ế·t ra, thì không còn đường khác.
Hồng Dịch hiểu rõ tình hình hiện tại, nếu không thoát khỏi sự bám riết của Trần Phong, vậy thì hôm nay anh ta khó thoát kiếp nạn, nghĩ đến đây, Hồng Dịch hét to một tiếng, trực tiếp dùng s·á·t chiêu mạnh nhất Long Hổ Hợp Kích.
Chiêu này mới là đòn sát thủ chân chính của Hồng Dịch, uy lực cực kì dũng mãnh, nếu không phải hiện tại bị ép cho sốt ruột thì anh ta cũng không tung ra nhanh vậy.
Long Hổ Hợp Kích là võ học trấn phái, ngày trước người sáng tạo ra nó là một người mạnh cấp bậc tông sư đồng thời cũng là một thiên tài võ học.
Ông ta nghiên cứu rất lâu mới sáng tạo tuyệt học này, phải biết sáng tạo chiêu thức võ học không phải việc người bình thường có thể làm được.
Dù Trần Phong dùng rất nhiều thời gian cũng chưa làm được, chỉ là tổng hợp thế mạnh của các môn võ để củng cố Đoản Sơn Hà, có thể thấy độ khó của việc tự sáng tạo võ học lớn thế nào.
Để đồ đệ của mình giúp mình rửa nhục, Hồng Thiên Bá không tiếc mọi giá, còn dạy tuyệt học này cho anh ta, đệ tử bình thường căn bản không có cơ hội tiếp xúc đến võ học cấp bậc này.
Lúc này hai tay Hồng Dịch tạo thành vuốt, nhìn kỹ thì hình dáng hai tay hơi khác nhau, cơ thể anh ta khuỵu xuống như cây cung đang lấy đà.
Khoảnh khắc này khí tức anh ta bình lặng, không có khí thế như vừa nãy, nhưng mức độ nguy hiểm thì lại vượt xa.
Anh ta đã thi triển Long Hổ Hợp Kích hoàn hảo.
Sát ý của Hồng Dịch ngập tràn, vốn anh ta quyết g·i·ế·t Trần Phong, ai ngờ vừa giao thủ đã rơi vào thế yếu, anh ta bị đ·á·n·h cho ra lửa giận, phẫn nộ và nhục nhã trong lòng giờ đây ngút trời, một đòn này là sát chiêu mạnh nhất, phải g·i·ế·t Trần Phong.
Nhìn lại Trần Phong, đứng trước chiêu mạnh nhất của Hồng Dịch, không hề lộ biểu cảm gì, ngược lại cực kì vững vàng, lúc này anh âm thầm điều chỉnh hô hấp, sau đó nội kình khởi động xâm nhập vào cánh tay, tung ra chiêu trảm long một trong những chiêu thức của Đoản Sơn Hà.
Hai người như vừa mở màn, vung cánh tay tấn công đối phương, nhưng lúc này hai người đều dùng đòn mạnh nhất.
Hai người va chạm, gió lốc lại hình thành, lấy hai người làm trung tâm, khuếch tán ra bên ngoài, đến cả mặt đất dưới chân cũng nứt, bụi bặm bị cuốn lên, có thể thấy chiêu này của hai người mạnh cỡ nào.
Trong gió lốc, Hồng Dịch bị bắn lùi lại, lòng bàn tay đau dữ dội, xương như bị nứt vỡ.
Dù nói anh ta không bị thương, nhưng nội tâm lại sợ hãi khôn cùng, anh ta không ngờ dùng s·á·t chiêu mà Trần Phong vẫn không bị g·i·ế·t, hơn nữa Trần Phong đứng ở chỗ cũ không hề dịch chuyển, đỡ sát chiêu mạnh nhất của anh ta hoàn hảo, việc này sao có thể khiến anh ta bình tĩnh?
Lúc này Hồng Dịch vẻ mặt không thể tin, trong lòng không thể chấp nhận sự thật, không chỉ anh ta, đến cả Hồng Thiên Bá - sư phụ anh ta trên khán đài cũng kinh ngạc.
Hồng Thiên Bá là chưởng môn Hồng Môn, ông ta hiểu rõ uy lực của Long Hổ Hợp Kích, gặp chiêu này, giai đoạn giữa Hóa Kình dù đỉnh cao hay đại viên mãn, đều không đỡ được chiêu này, nhưng Trần Phong chỉ giai đoạn đầu Hóa Kình mà lại đỡ được.
Phải biết cảnh giới của Hồng Dịch cao hơn Trần Phong một cấp, còn tiêm thuốc gene tăng năng lực chiến đấu, trong tình hình này vẫn không thể g·i·ế·t Trần Phong, thậm chí không làm đối phương bị thương nặng.
Sau khi so chiêu, Trần Phong không dừng lại mà thừa thắng xông lên, nội kình khởi động, tay trái nắm đấm, tay phải khom lại thành vuốt ép s·á·t Hồng Dịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận