Đỉnh cấp rể quý - Trần Phong

Đỉnh cấp rể quý - Trần Phong - Chương 696: (3) (length: 7303)

"Ừm, vậy thì làm phiền các anh rồi!"
Trần Dật Thần mỉm cười đáp lại, tuy anh biết mục đích thật sự của đối phương là giám sát anh, nhưng chuyện này không cần thiết phải nói toạc ra, nói toạc ra cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Chiếc Rolls Royce của Sean đã đợi ở cửa khách sạn, Trần Dật Thần từ khách sạn đi ra, tài xế vội vàng mở cửa xe để Trần Dật Thần lên xe, sau đó xe chạy về nơi tổ chức tiệc sinh nhật.
Phía sau chiếc xe này còn có 4-5 chiếc xe khác đi theo, trong xe đều là đặc công, bọn họ sẽ hộ tống Trần Dật Thần đến nơi tổ chức sinh nhật, trận thế này không hề nhỏ.
Luân Đôn về đêm rất náo nhiệt, trên đường người qua lại đông đúc, Trần Dật Thần nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm con đường xa lạ.
Đội xe chạy một lúc, sau đó tốc độ rõ ràng chậm lại, Trần Dật Thần nhìn thấy phía trước có rất nhiều cảnh sát, bố trí nhiều chốt kiểm tra, tất cả xe đi qua đều phải xuất trình giấy tờ chứng minh, có thể thấy bữa tiệc sinh nhật lần này được xem trọng như thế nào.
Trong tháp Luân Đôn là một tòa lâu đài, tiệc sinh nhật lần này được tổ chức trong lâu đài.
Trên con đường bị phong tỏa này còn rất nhiều xe đang kiểm tra, họ cũng là người đến tham dự tiệc, phải biết rằng đây là tiệc của công chúa hoàng thất Nước A, người có máu mặt đều tới, hoàng thất mời đã là một loại vinh dự, hơn nữa, những bữa tiệc kiểu này không thiếu người có quyền có tiền, nếu thông qua bữa tiệc mà quen biết được vài ông lớn thì quá tốt rồi.
Nhìn xung quanh toàn là xe sang, dù sao thương hiệu và giá trị của xe cũng là một kiểu đại diện cho thân phận.
Trong đó có một chiếc Rolls Royce Phantom, Caesar lúc này đang ngồi trong xe, anh ta đã chuẩn bị rất lâu cho bữa tiệc này, mặc lễ phục bảnh bao, tóc tai chải chuốt, trông rất phong độ.
Caesar không vội xuống xe mà ngồi trong xe quan sát.
Không lâu sau, từ đằng xa chạy đến ba chiếc xe sang, cửa xe mở ra có vài người bước xuống, họ đầu tiên chào hỏi với Sean ở một bên, sau đó đồng loạt nhìn sang chiếc Rolls Royce mà Caesar đang ngồi.
Caesar, một ngôi sao sáng chói trong giới thượng lưu Nước A.
Đây không phải Caesar tự luyến mà tất cả những người trong giới thượng lưu Nước A đều công nhận.
Chỉ thấy chiếc Rolls Royce giảm tốc độ, chạy về phía mọi người, tài xế đạp phanh dừng xe lại, Caesar vẫn chưa xuống xe, đợi sau khi tài xế mở cửa, anh ta mới từ từ bước ra khỏi xe.
Một màn này khiến người ta cảm thấy anh ta quá khoa trương rồi, nhưng cũng có một số người cho rằng đây là điều đương nhiên, dù sao thân phận của người ta vốn là vậy.
"Đây chẳng phải là cậu Caesar sao, lâu rồi không gặp!"
"Cậu Caesar từ lần trước biệt ly cũng một thời gian rồi, trông cậu vẫn phong độ ngời ngời!"
Caesar vừa xuống xe, người xung quanh lũ lượt tiến đến vài bước, không hề che giấu mà khen ngợi Caesar.
Không chỉ họ, ngay cả Sean cũng tiến lên vài bước chào hỏi Caesar, đủ thấy sự coi trọng của hoàng thất với anh ta.
"Cậu Caesar, lâu rồi không gặp!"
Sean khẽ mỉm cười nói.
Đối diện với Sean, Caesar không dám khinh thường, dù sao sau lưng đối phương là hoàng thất Nước A.
Caesar hạ giọng xuống, khẽ mỉm cười nói: "Mạo muội hỏi một câu, công chúa Anne tôn kính hiện tại đang ở đâu?"
"Công chúa điện hạ, lúc này đang ở trong cung điện chuẩn bị cho tiệc sinh nhật nên không thể ra ngoài!"
Sean giải thích.
"Ồ, thì ra là vậy!" Caesar khẽ mỉm cười, dường như không để ý, khi anh ta chuẩn bị hỏi thêm vài câu, phía xa có một chiếc xe chạy về phía này.
Chiếc xe này cũng là Rolls Royce, Sean biết, đây là Trần Dật Thần đến rồi.
"Cậu Caesar, trong lâu đài đã chuẩn bị hoa quả, rượu ngon, anh có muốn cùng những vị khách khác đi xem trước không?"
Sean nhìn Caesar, chân thành nói, anh ta muốn đuổi Caesar đi, lát nữa nếu Trần Dật Thần đến, Sean khó tránh sẽ cung kính, nếu để Caesar nhìn thấy, đối phương khó tránh sẽ có suy nghĩ gì đó.
Còn một điểm nữa, nơi này là khu đón khách, nếu Caesar đứng ở đây lâu, khách phía sau không biết còn tưởng anh ta ở đây tiếp đón khách khứa, như vậy sẽ làm mất thể diện của Caesar.
Caesar thân là người thừa kế gia tộc, hơn nữa từ sớm đã dưới sự dẫn dắt của ba, nhìn thấy quá nhiều sự đời, lời của Sean, anh ta sao không nhìn ra ý gì.
Chỉ là cái anh ta nghĩ là ý thứ hai, đối phương sợ hạ thấp thân phận của mình.
Còn ý thứ nhất, anh ta không nghĩ ra có ai có thể khiến Sean phải chờ đợi, càng không thể có ai có thân phận cao hơn anh ta.
Caesar mỉm cười chuẩn bị rời đi, mấy vị khách phía sau vội vàng đi theo nịnh nọt anh ta, Caesar tự tin cất bước đi vào trong cung điện.
Thấy Caesar đã đi, Sean thở phào nhẹ nhõm, trên mặt vẫn mang nụ cười nhàn nhạt.
Chiếc Rolls Royce dừng ở cửa cung điện, Sean tiến lên vài bước định mở cửa xe ra, nhưng Trần Dật Thần không đợi đối phương ra tay, tự mình bước xuống xe, chi tiết này khiến Sean thầm gật đầu, tăng thêm thiện cảm với Trần Dật Thần: "Lần nữa hoan nghênh anh Trần, hoan nghênh đến hoàng cung Nước A!"
Sean chào hỏi Trần Dật Thần, cười nói.
"Ha ha, anh quá khách sáo rồi!"
Đối với Sean, Trần Dật Thần cũng rất có hảo cảm.
"Anh Trần, tiệc sinh nhật của công chúa điện hạ tối nay sẽ tổ chức trong tòa lâu đài này, bây giờ chúng ta đến đó chứ?"
"Mời!"
"Anh Sean, anh không cần khách sáo, để tự tôi đi là được rồi!"
Trần Dật Thần lắc đầu, sau đó xoay người đi vào lâu đài.
Sean không nói nhiều, anh ta là cận vệ, nhưng cũng là phó đội trưởng đội cận vệ, anh ta là người có thân phận, nếu không phải công chúa Anne dặn dò, anh ta cũng không ra cửa đón khách.
Vừa rồi nếu anh ta đi cùng Trần Dật Thần vào lâu đài, để người khác nhìn thấy, khó tránh sẽ nghĩ nhiều, nên khi Trần Dật Thần nói tự mình đi, anh ta cũng không níu kéo.
Chỉ là anh ta không ngờ, Trần Dật Thần và Caesar trước đó đã từng gặp mặt, hơn nữa còn có chút xích mích.
Lúc này Caesar đang trong lâu đài nói chuyện với một số người có máu mặt, không biết trùng hợp hay gì mà anh ta vô tình liếc mắt, lại nhìn thấy Trần Dật Thần.
Hành vi này của Caesar khiến người xung quanh chú ý, họ đều quay đầu nhìn theo.
Anh ta không ngờ Trần Dật Thần cũng đến đây, theo anh ta thấy thì người da vàng không có tư cách đến đây.
Lúc này Sean cũng đi tới.
"Anh Sean, tên mọi rợ đó cũng là người công chúa điện hạ mời đến sao?"
Caesar cất giọng không mấy thân thiện nói.
Lời này của anh ta lọt vào tai Sean khiến sắc mặt của Sean thay đổi.
Sau một hồi im lặng ngắn ngủi, Sean vội vàng mở miệng nói: "Phải, anh Trần là khách mà công chúa điện hạ mời!"
Trong lòng Sean hơi run, Trần Dật Thần là ai, thiên kiêu của giới võ học nước H, còn là sự tồn tại mà nhiều nước dõi theo, ai dám thiếu tôn trọng anh chứ.
"Hừ, nơi cao quý tao nhã thế này mà xuất hiện loại người đó, chỉ khiến người ta buồn nôn!"
Caesar đứng trên bậc, từ trên cao nhìn xuống, dùng giọng điệu không cho phép nghi ngờ mà nói về Trần Dật Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận