Đỉnh cấp rể quý - Trần Phong

Đỉnh cấp rể quý - Trần Phong - Chương 467: (3) (length: 7671)

"Được."
Lý Thế Bình nghiến răng nhận lấy thuốc thần từ tay Lý Nghị, Lý Nghị đã nói đến nước này rồi, nếu anh ta còn từ chối thì liệu có sống qua đêm nay không cũng là vấn đề.
"Xem như cậu thức thời."
Lý Nghị cười cười vỗ vai Lý Thế Bình, sau đó ung dung bỏ đi.
Lý Thế Bình thì mang tâm sự nặng nề trở về phòng tổng thống.
Lúc này, Vương Thi Viện đã cởi bỏ bộ lễ phục mỏng manh trước đó, trên người cô ta chỉ khoác một chiếc áo choàng tắm màu vàng nhạt, một mảng lớn da thịt trắng nõn lộ ra trong không khí.
Thấy Lý Thế Bình bước vào, gương mặt xinh đẹp của Vương Thi Viện ửng hồng.
Mặc dù đã xác định quan hệ nam nữ với Lý Thế Bình từ lâu, nhưng mà nửa năm gần đây số lần cô ta và Lý Thế Bình làm chuyện đó có thể đếm trên đầu ngón tay.
“Đi tắm đi, tắm xong rồi… chúng ta ngủ sớm một chút.” Giọng nói của Vương Thi Viện mang theo vẻ thẹn thùng.
Lý Thế Bình dừng lại một chút, khóe miệng nở nụ cười miễn cưỡng: “Chuyện tắm rửa không cần vội.” “Chúng ta uống rượu trước đi.” Lý Thế Bình nói xong liền lấy một chai rượu vang đỏ từ trong tủ rượu và hai ly đế cao.
Khách sạn năm sao như thế này, rượu vang đỏ chính là những thứ nhu yếu phẩm cần thiết nhất, hơn nữa phẩm chất của rượu vang đỏ cũng không hề thấp.
Giống như chai rượu Lý Thế Bình đang cầm trên tay là rượu Lafite nổi tiếng trong các loại rượu vang, dù không phải rượu quý báo năm 82 nhưng cũng không kém là bao.
Sau khi mở nắp rượu, Lý Thế Bình lập tức rót hai ly rượu, sau đó lại bỏ viên thuốc thần của Lý Nghị vào một trong hai ly, rồi mang đến trước mặt Vương Thi Viện.
Vương Thi Viện cũng không suy nghĩ nhiều mà nhận lấy ly rượu từ tay Lý Thế Bình.
“Thế Bình, anh nói xem cái tên phế vật Trần Dật Thần đó sao lại quen biết với Sở Thanh Từ vậy?” Sau khi nhận lấy ly rượu, Vương Thi Viện cũng không uống ngay, mà lại ma xui quỷ khiến hỏi một câu.
Thắc mắc lớn nhất trong ngày hôm nay của cô ta đó là tại sao Trần Dật Thần lại có thể kết bạn được với thiên kim đại tiểu thư như Sở Thanh Từ.
"Anh...anh không biết." Lý Thế Bình có chút bối rối lắc đầu, giờ phút này anh ta hoàn toàn không dám đối mặt với Vương Thi Viện.
"Không biết sao?" Vương Thi Viện hơi nghi hoặc nhìn thoáng qua Lý Thế Bình, đột nhiên lại nói: "Lý Thế Bình, có phải anh đang giấu em chuyện gì không?"
"Không có."
Gần như là theo bản năng, Lý Thế Bình giật mình, sau đó anh ta cười lớn: "Thi Viện, em nghĩ cái gì vậy chứ, sao anh có chuyện gì giấu em được chứ."
"Tốt nhất là không có." Vương Thi Viện nửa tin nửa ngờ nhìn Lý Thế Bình, chẳng hiểu vì sao sau khi Lý Thế Bình ra ngoài thì rõ ràng lại trở nên hơi khác thường.
Cô ta có thể nhận ra sự không thích hợp, nhưng cụ thể là ở chỗ nào thì lại không thể nói rõ.
Vì quá tin tưởng Lý Thế Bình, Vương Thi Viện cũng không nghĩ nhiều mà cầm ly rượu đỏ lên uống một hơi cạn sạch.
Sau khi nhìn thấy Vương Thi Viện đã uống hết rượu, nỗi lo lắng trong lòng Lý Thế Bình rốt cuộc cũng được giải tỏa.
Nhưng ngay lập tức, một cảm giác phức tạp lại trỗi dậy trong lòng.
"Thế Bình, sao em lại thấy hơi choáng thế này?" Uống rượu bị bỏ thuốc thần, không bao lâu sau Vương Thi Viện liền cảm thấy một cơn hôn mê xộc lên não.
"Men rượu hơi nặng thôi mà." Sắc mặt Lý Thế Bình trở nên phức tạp, anh ta nói: "Ngủ một lát là được rồi."
Nói xong, Lý Thế Bình đặt tay lên vai thơm tho của Vương Thi Viện, chậm rãi đè cô nằm thẳng lên giường.
Giờ phút này trong đôi mắt xinh đẹp của Vương Thi Viện tràn đầy vẻ mê ly, mặt cô ửng đỏ, đôi chân thon dài bắt đầu bất an cựa quậy.
"Thế Bình, em nóng quá..."
Đôi môi mỏng của Vương Thi Viện khẽ hé mở, hương thơm không ngừng tỏa ra từ trong miệng nhỏ nhắn.
Hương thơm này phả vào mặt Lý Thế Bình, lập tức khiến anh ta nảy sinh dục vọng, bụng dưới nóng ran.
Nhưng rất nhanh, Lý Thế Bình liền nghiến răng kìm nén ngọn lửa trong bụng xuống.
Lấy điện thoại ra gửi cho Lý Nghị một tin nhắn.
Một phút sau, Matsushima Kaede mặc áo choàng tắm bước vào phòng.
"Cậu chủ Matsushima."
Nhìn thấy Matsushima Kaede, Lý Thế Bình cung kính cúi thấp đầu.
Nhưng Matsushima Kaede không thèm nhìn Lý Thế Bình một cái nào, giờ phút này ánh mắt của anh ta hoàn toàn bị thân thể mềm mại trên giường thu hút.
"Ừ."
Matsushima Kaede liếm môi, không giấu được ánh mắt dâm dục của mình.
Thấy Lý Thế Bình vẫn đang nhìn mình, Matsushima Kaede lập tức mất kiên nhẫn phất tay: "Cút đi."
"Dạ cậu chủ Matsushima."
Mặt Lý Thế Bình tràn đầy vẻ khuất phục, nhẹ gật đầu, sau đó rời khỏi phòng.
Ở trong phòng, Matsushima Kaede không thể kìm nổi mà nhào tới đặt thân thể mềm mại của Vương Thi Viện xuống dưới thân.
"Thế Bình, em nóng quá, mau cho em."
Vương Thi Viện giống như con bạch tuộc leo lên người Matsushima Kaede. Ý thức mơ màng, cô ta cũng không nhận ra người đang nằm trên mình căn bản không phải là Lý Thế Bình...
"Xong rồi?"
Ở bên ngoài phòng tổng thống, Lý Nghị mặt không đổi sắc đứng đó, thấy Lý Thế Bình mang vẻ mất mát ra khỏi phòng, khóe miệng Lý Nghị lại nhếch lên nụ cười chế giễu.
Lý Thế Bình không trả lời mà đờ đẫn gật đầu.
"Tôi biết bây giờ cậu rất khó chịu, cho nên tôi đã chuẩn bị bất ngờ cho cậu." Lý Nghị nói xong lại lấy một chiếc thẻ phòng từ trong túi ra: "Phòng 802, là một người mẫu trẻ tuổi hạng hai, tự mình đến đó đi."
Lý Thế Bình nhìn thoáng qua Lý Nghị, cũng không nhận lấy thẻ phòng của Lý Nghị, mà quay người bước sang một bên.
"Đồ không biết điều." Lý Nghị khinh thường cười một tiếng, tiện tay ném thẻ phòng sang một bên.
Hơn hai tiếng đồng hồ sau, cửa phòng mở ra, Matsushima Kaede mặt mày hồng hào bước ra khỏi phòng.
"Cậu chủ Matsushima, thế nào rồi?" Lý Nghị lập tức xoay người bước lên, trên mặt lộ ra một nụ cười thô bỉ mà đàn ông đều hiểu.
"Không tệ."
"Rất không tệ."
"Lý Nghị, cậu xử lý chuyện này rất tốt." Matsushima Kaede vẻ mặt sảng khoái, dù quá trình chiến đấu thực sự chỉ có mấy phút nhưng cặp đùi xinh đẹp của Vương Thi Viện, anh ta đã chơi nó gần hai tiếng đồng hồ.
"Hắc hắc, cậu chủ Matsushima hài lòng là được rồi." Lý Nghị cười hắc hắc, chỉ cần hầu hạ Matsushima Kaede thoải mái thì ngày tháng sau này ở Trung Hải, anh ta chẳng phải muốn gì được nấy sao.
"Bạn trai của cô ta xử lý xong chưa?"
Matsushima Kaede hỏi, đối với Lý Thế Bình, cùng là đàn ông như nhau, đương nhiên trong lòng anh ta rất xem thường.
Nhưng xem thường thì vẫn phải bảo đảm việc đã ngủ với Vương Thi Viện trước mặt Lý Thế Bình được trót lọt.
"Đã xử lý tốt, xử lý tốt rồi, anh yên tâm đi." Lý Nghị nhanh chóng trả lời.
Anh ta đã sớm thăm dò tính cách của Lý Thế Bình, bề ngoài thì tỏ ra gọn gàng tinh tươm, nhưng thực chất lại là một gã đàn ông hèn nhát.
"Được rồi." Matsushima Kaede hài lòng gật đầu, sau đó chắp tay đi về phòng mình.
Đợi Matsushima Kaede về phòng, Lý Nghị liền lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi Lý Thế Bình trở về.
Nhưng soạn tin nhắn được một nửa, Lý Nghị lại nghe thấy tiếng động trong phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận